Hai mắt Bạch Vũ vụt sáng lên: "Đi theo chàng đến Thượng Vực sao?"
"Đó là nơi sớm hay muộn nàng cũng phải đi. "
Bạch Vũ bĩu môi, ngón tay vẽ vòng tròn ở trên ngực Dạ Quân Mạc: "Nhiên Thiên và Quỷ Ảnh là do Ngọc Ưu Liên phái tới sao?"
Dạ Quân Mạc im lặng.
"Trong trí nhớ của ta, nàng ta đối với ta đặc biệt tốt, chuyện sau đó ta vẫn không nhớ được, nhưng ta cảm thấy chắc hẳn nàng ta là loại người mặt ngoài đối với ngươi thật sự rất tốt, nhưng là Bạch Liên Hoa đâm một đao từ sau lưng ngươi, loại người dối trá như thế này!"
Dạ Quân Mạc: "...... Phân tích vô cùng chuẩn xác, nàng ta đoạt đi đồ của nàng."
"Đồ gì đó rất quan trọng sao?"
"Muốn đoạt lại thì theo ta đi." Trong đôi mắt đạm mạc của Dạ Quân Mạc có ý cười, nhưng không ngừng kiên trì.
Bạch Vũ tức giận lật mình, chui vào bên trong giường ngủ. Nàng thật sự có chút mệt mỏi, nằm ở trên giường mềm mại, nhắm mắt lại gần như là ngủ ngay lập tức.
Dạ Quân Mạc buồn cười sửa sang lại một chút tóc tai tán lạc ở trên mặt nàng, đắp chăn lại cho nàng, rời khỏi phòng.
Lúc này, Bạch Vũ ngủ môt giấc ba ngày ba đêm, chờ đến lúc nàng tỉnh lại, cảm giác như là qua một thế kỷ, không biết lúc này là chiều tối của năm nào.
Nàng rửa sạch mặt, bụng đói kêu vang, ăn một chút đồ Dạ Quân Mạc đã đưa tới từ sớm, chậc chậc lưỡi: "Ta nghĩ rồi, nếu theo chàng đến Thượng Vực, chuyện nơi đây ta phải an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469090/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.