Edit: V.O
Khóe miệng của mọi người trực tiếp co rút, cô nương xinh đẹp như vậy Thánh Quân cũng không cần, đây là muốn kết hợp với tiết tấu sao?
Bạch Vũ lập tức ôm cầm, chạy nhanh như chớp. Dù sao vẫn có cảm giác đại thúc háo sắc kia không có ý tốt, vẫn là đi trước sẽ hay hơn, dù sao cũng đã gặp được Dạ Quân Mạc, dám chắc hắn sẽ đến tìm nàng, ừ...... hẳn là sẽ đến.
Bạch Vũ lo lắng suy nghĩ, một đôi bàn tay to ấm áp liền ôm eo nhỏ của nàng, một hơi thở nam tử quen thuộc mà hơi lạnh vây quanh nàng.
Bạch Vũ quay lại, ôm lấy thắt lưng rộng lớn của Dạ Quân Mạc, cánh môi không hề do dự dán lên môi mỏng lạnh như băng của hắn.
Trong lòng Dạ Quân Mạc khẽ động, lập tức chủ động, nụ hôn triền miên mà bá đạo.
Bạch Vũ gần như không thở nổi, tựa vào lồng ngực của hắn, u oán làm nũng: "Ta nhớ chàng."
"Ừ."
"Chàng nhớ ta không?"
"Ừ."
"Ừ là có ý gì?" Bạch Vũ mất hứng ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên trừng hắn.
Khóe miệng Dạ Quân Mạc gợi lên một nụ cười không dễ dàng phát hiện, kéo tay Bạch Vũ: "Đi, nơi này không an toàn, đến tẩm cung của ta."
"Được." Bạch Vũ nhu thuận giống như một con mèo nhỏ, vô cùng dính người đi theo phía sau hắn.
Còn chưa đi được vài bước, vừa xoay người liền đụng phải đại thúc háo sắc mắt híp kia.
"Ta nói vì sao Thánh Quân lại rời bữa tiệc nửa đường, thì ra là nhớ nhung mỹ nhân rồi. Thánh Quân cũng nhanh nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469089/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.