Edit: V.O
Bạch Vũ oán hận lý sự: "Ngươi tặng thì tặng, sao lại phá hư hoa đăng của người khác, hoa đăng của Tả Khưu Lan và Sa Hoằng đều rất đắt tiền!"
Ta quản hắn đắt hay không đắt.
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt nói: "Ta vui."
"Ngươi vui, ta không vui, bọn họ đều là bằng hữu của ta, ngươi bá đạo như vậy làm cái gì? Không phải là ghen chứ?" Bạch Vũ âm nghiêm mặt nói thầm.
Dạ Quân Mạc hừ lạnh một tiếng, cúi mắt không nói.
Bạch Vũ rớt cằm: “Thật sự không phải là ngươi ghen đó chứ?"
"......"
"Ha ha ha ha ——" Bạch Vũ cười như điên, nhìn bộ dạng Dạ Quân Mạc kiêu ngạo, lãnh mạc, bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ đáng yêu.
Một tay Dạ Quân Mạc kéo nàng vào trong lòng, bá đạo ôm đi.
Bạch Vũ một đường giãy dụa, bị ôm tới cửa Dược Thiện Đường rốt cục mới được tự do.
Dược Thiện Đường vẫn cực kỳ náo nhiệt như trước, hai nữ đệ tử vừa rồi chặn đường đã không còn thấy, nhưng Bách Lý Vân Diễm lại tự mình đứng ở cửa, cười dài nhìn nàng.
"Ta biết ngươi sẽ không chết tâm, còn có thể đến. Nhưng ngươi đến vài lần nữa cũng đừng nghĩ có thể vào được cửa Dược Thiện Đường." Bách Lý Vân Diễm nhẹ giọng nói xong, trong tươi cười cất giấu sát khí lợi hại.
Bạch Vũ nhíu mày: "Ngươi cảm thấy ngươi cản được ta?"
"Đương nhiên. Bạch Vũ tụ tập đông người gây rối, ý đồ phá rối Đại hội linh tửu, không được tiến vào Dược Thiện Đường." Bách Lý Vân Diễm kiều mỵ buông tay, "Ngươi xem, ta đã tìm được lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469000/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.