Edit: V.O
Dạ Quân Mạc đạm mạc đứng cách Bạch Vũ không xa, khoanh tay mà đứng, hơi thở cô tịch,lãnh túc (lạnh lẽo, nghiêm túc) trên người lộ ra cảm giác áp bách cường đại, làm người ta kính sợ từ trong đáy lòng.
"Mạc Điện." Mọi người cung kính hành lễ, không dám có một chút qua loa. Vị Mạc Điện này giống như tên của hắn, lãnh mạc (lạnh nhạt, tờ ơ) tới cực điểm, toàn thân đều bao phủ vẻ thần bí nói không nên lời.
Các đệ tử Vô Trần Cung rất ít khi nhìn thấy hắn, mỗi lần nhìn thấy hắn đều có cảm giác so với nhìn thấy Cung chủ còn hồi hộp hơn, hơi thở cường đại kia làm cho người ta có loại cảm giác mình ở trước mặt hắn nhỏ bé như cát bụi, sợ hãi xâm nhập vào linh hồn làm cho da đầu bọn họ run lên, động tác đều cứng ngắc.
Dạ Quân Mạc chậm rãi xuyên qua bọn họ, mắt lạnh đảo qua hoa đăng trong tay Tả Khưu Lan và Sa Hoằng: "Tặng hoa đăng?"
Hai người gật đầu, Tả Khưu Lan kỳ quái trả lời: "Không biết Mạc Điện có gì chỉ giáo?"
Dạ Quân Mạc cười nhạo một tiếng, vung tay lên, hai ngọn hoa đăng sang quý, hoa mỹ, nháy mắt bể thành mảnh vụn.
Toàn trường yên tĩnh, ngay cả hô hấp cũng không tự chủ được ngừng lại.
Đây là Mạc Điện tức giận sao? Bởi vì tặng hoa đăng mà tức giận? Đây là vì sao? Thấy hoa đăng này không vừa mắt, hoặc là thấy người tặng hoa đăng không vừa mắt?
Trên mặt Tả Khưu Lan lúc xanh lúc trắng, cắn răng nói: "Chuyện này là Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468999/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.