Bạch Vũ nhìn thấy hắn cũng không có vui mừng phấn khởi như vậy, đương nhiên ở trong lòng Bạch Vũ địa vị của Bạch Tử Quỳnh còn cao hơn so với hắn. Tuy rằng biết Bạch Tử Quỳnh là ân nhân nuôi nấng Bạch Vũ lớn lên, ở tronglòng Bạch Vũ xem bà như mẫu thân, nhưng hắn vẫn nhịn không được mà phátghen.
Vạn năm trước, hắn chính là người quan trọng nhất của Bạch Vũ, ai cũng không bằng hắn.
”Ta và ngươi cùng đi Bắc La. Ta cũng đợi không được muốn gặp sư phụ, nửanăm không thấy, cũng không biết bà ấy thế nào......” Nhắc tới Bạch Tử Quỳnh, trong lòng Bạch Vũ tràn đầy hưng phấn cùng lo lắng, tựa vàongười Dạ Quân Mạc, nói liên miên rất nhiều chuyện.
Đôi môi mỏngcủa Dạ Quân Mạc tà tứ gợi lên, kiên nhẫn nghe Bạch Vũ không hề đề phòngnói ra những điều trong lòng, cảm giác ngón tay mảnh khảnh của Bạch Vũvẽ trước ngực hắn không biết làm sao lại có cảm giác muốn nhốt nàng lại, nơi mềm mại nhất trong lòng nhẹ nhàng khuấy động.
Tiểu Vũ củahắn kết bằng hữu vĩnh viễn đều là tín nhiệm, quan tâm cùng không hề cótâm cơ như vậy, mặc kệ luân hồi bao nhiêu kiếp, tính tình của nàng cũngvẫn không thay đổi. Tấm lòng đơn thuần như vậy, tâm tư thiện lương nhưvậy, kết quả vạn năm trước lại bị những người đó vô tình chà đạp, pháhủy sạch sẽ.
”Đúng rồi, chúng ta khi nào thì đi?” Bạch Vũ đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi hắn.
”Bất cứ lúc nào cũng có thể đi.”
”Vậy thì không cần phải gấp, đợi hai ngày nữa rồi đi, ta còn phải giúp SaHoằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468929/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.