Edit:V.O
Đông thúc mừng như điên, “Lời này của Thái tử là thật sao.”
”Ai rảnh rỗi không có việc gì buổi tối chạy đi lừa ngươi?” Viêm Hạo Thiêntrợn trắng mắt, ném ra một tấm lệnh bài, “Đây là lệnh bài của Đông cung, cầm đi khố phòng, muốn cái gì thì lấy cái đó.”
Đông Nhạc Quận Vương cười lớn nói lời cảm tạ, “Bổn vương lúc này đa tạ Viêm Võ Đế.”
Viêm Hạo Thiên bĩu môi, một chút cũng không thèm tính toán, ngược lại nhìnvề phía Bạch Vũ, “Ngươi trước kia có từng biết lão nhân nhà ta haykhông? Hắn keo kiệt đến vắt cổ chày ra nước như vậy, thế nhưng chủ độngcho ngươi mượn đồ, còn giúp ngươi nói chuyện trước mặt Vô Trần Cungchủ.”
Bạch Vũ sửng sốt, “Không biết, ta hôm nay là lần đầu tiên gặp Viêm Võ Đế.”
”Phải không?” Viêm Hạo Thiên hồ nghi sờ sờ cằm, “Vậy sư phụ ngươi có biết lão nhân nhà ta không?”
Bạch Vũ chớp chớp mắt, ai cũng nói Viêm Hạo Thiên tính tình cổ quái, làmviệc toàn phải xem tâm tình, nàng sao lại cảm thấy hắn là một ngườithẳng tính, hỏi này nọ đều nói thẳng ra.
Kỳ thật nàng cũng cảmthấy có chút kỳ quái, lúc Viêm Võ Đế nghe được nàng nói thẳng ra tênBạch Tử Quỳnh mới đột nhiên vì nàng nói chuyện, thần sắc rõ ràng khắcchế kích động, giống như thật sự cùng sư phụ của nàng có liên quan.
Nhưng nàng từ nhỏ đi theo bên cạnh sư phụ, chưa từng nghe sư phụ nhắc qua chuyện gì liên quan đến Viêm Võ Đế.
”Ta cũng không rõ ràng lắm.” Bạch Vũ ăn ngay nói thật.
”Ngươi không phải do sư phụ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468928/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.