Một vạn năm sau, Vân Vũ Thần Châu, vương thành Bắc La Quận quốc.
Bạch Vũ trong cơn ác mộng bừng tỉnh dậy, một thân đầy mồ hôi lạnh ướt đẫm áo lót.
Ánh chiều tà từ cửa sổ chiếu vào khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, tóc đen nhưthác nước có chút tán loạn ở phía sau, một đôi mắt trong suốt như kimcương, như sóng nước dao động, hiện ra ánh sáng màu tím, lộ ra vẻ thầnbí động lòng người, khuynh quốc khuynh thành cũng không đủ để hình dung.
Cả người nàng như bước ra từ trong tranh, lúc này sắc mặt hơi hơi trắngbệch, càng hiện ra một phần mềm mại chọc người thương tiếc.
Nàng lại gặp ác mộng.
Gần đây cũng không biết bị trúng tà gì, nàng luôn gặp cùng một cơn ác mộng. Trong mộng, nàng bị người hãm hại vô cùng thê thảm, tứ chi bị phế, cuối cùng moi tim mà chết.
Nàng không rõ người hại nàng trong mộng có bộ dáng như thế nào, nhớ không rõ bọn họ tên gọi là gì. Nhưng loại cừuhận khắc cốt ghi tâm cùng tê tâm liệt phế trong mộng khiến nàng cảm thấy rất chân thực, giống như một khối đá to đập thật mạnh vào trong ngựcnàng, cảm giác khó chịu đến mức không thở nổi.
Một đống trí nhớloạn thất bát tao mơ hồ tiến vào trong đầu của nàng, giống hệt nhưchuyện tình phát sinh trong mộng, chân thật làm cho người ta sởn gai óc.
Bạch Vũ sợ run cả người, dùng sức lắc lắc đầu, ác mộng có chân thật thì cũng chỉ là mộng mà thôi, nàng vẫn là một tú hoa, bình tĩnh một chút.
Nàng thêu xong một nửa khăn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468797/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.