Bạch Vũ đột nhiên cảm thấy tim mình rất đau, nhiều năm nay vẫn luôn sống trong những lời nóidối, nàng nhất định là bị mù mới có thể nghĩ đám lang soi này đối tốtvới nàng. Thiên mệnh của nàng thực sự đã hại chết cô cô, hại chết DạQuân Mạc!
”Không gì là không thể, ngươi cứ yên tâm mà đi chết đi!” Ngọc Ưu Liên khoát tay, một đạo bạch quang hướng về phía Bạch Vũ mà đi.
Bạch Vũ bị một cỗ lực lượng vô hình bao phủ, thân hình đầy máu lung laytrong không trung, một cỗ sát ý tàn bạo sẽ rách thân thể của hắn, nổbanh huyết nhục của nàng. Nàng rõ ràng cảm giác được linh mạch từng chút một thoát ly thân thể của nàng, giống như thiên đao vạn quả, rút gânlột da, đau nhức truyền khắp toàn thân.
Nàng đau đến mức hôn mê,nhưng lăng trì đau nhức lại cứ như châm chọc - kích thích thần kinh củanàng, làm cho nàng chịu tra tấn thống khổ dày vò như ở địa ngục, mỗi một giây đều dài như một thế kỷ.
Một cỗ uy áp khổng lồ vô hìnhkhuyết tán ra, linh mạch Ngũ Hành của Bạch Vũ quang mang chớp động chóilóa mắt, rốt cuộc hoàn toàn thoát ly thân thể của nàng.
”Đếnđây!” Ngọc Ưu Liên lộ ra tươi cười hưng phấn khó có thể ức chế được, phi thân phóng qua, một tay bắt lấy linh mạch cầm vào trong tay, phát ra nụ cười thỏa mãn như bệnh tâm thần: “Lấy được rồi! Rốt cuộc thì nó cũng là của ta! Từ hôm nay trở đi, ta chính là người mang thiên mệnh, ha haha.....”
Bạch Vũ giống như búp bê vải bị tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468796/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.