Trang Nguyệt cả kinh quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt tuấn tú mờ ảo, nàng vỗ nhẹ lên trái tim mình, nhỏ giọng nói: “Hù chết ta, cái tên Ma Cà Rồng đáng ghét.”
“Cái này gọi là không làm việc trái lương tâm, không sợ ma quỷ.” - Tân Thiên Thịnh đi về phía Trang Nguyệt.
“Ngươi… ngươi làm sao vào phòng của ta. Ngươi không muốn sống cũng đừng kéo ta theo.” - Trang Nguyệt nói.
“Ta đương nhiên thoải mái đi vào.” - Tân Thiên Thịnh nhún vai.
“A, ngươi làm Trương mama ngủ mê, Tân Thiên Thịnh ngươi đường đường là nam tử hán, lại sử dụng thủ đoạn hạ cấp như vậy?”
“Thật đúng là không có lương tâm, ta sợ ngươi gặp nguy hiểm, vì ngươi trải đường thật tốt, để ngươi tự do hành động.” - Tân Thiên Thịnh cười nói.
Hèn gì suốt đoạn đường đi không thấy cấm quân nào.
“Thế nào, xem ta hạt giống hoa đã gieo tốt, ngươi có phải là nên cảm tạ ta một chút phải không?”
Trang Nguyệt mỉm cười, ôm lấy cánh tay hắn, vô cùng xinh xắn hỏi: “Vậy Thịnh thân vương muốn tiểu nữ cảm tạ thế nào?”
Tân Thiên Thịnh nham hiểm nở nụ cười: “Chuyện này bản vương ghi lại trước, về sau sẽ tìm ngươi đòi.”
“Hiện tại không nói, quá thời hạn hết hiệu lực.”
Trang Nguyệt bĩu môi, sau đó lại nghĩ tới chuyện khác liền hỏi: “Đúng rồi, cái tên nam nhân bí ẩn kia tìm được chưa?”
Tân Thiên Thịnh có chút thở dài: “Để hắn chạy, chỉ tra được hắn là đệ tử Quốc sư mới thu nhận.”
“Ôi, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-thai-tu-phi-khong-muon-lam/3652505/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.