“Cởi y phục ra.” - Tân Thiên Thịnh nhìn chằm chằm Trang Nguyệt nói.
Trang Nguyệt trợn mắt, hai tay ôm người lại né xa hắn một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra nét hoảng sợ: “Ngươi… ngươi muốn làm gì, giữa ban ngày, ngươi liền phát thú tính.”
Tân Thiên Thịnh bước đến không để ý Trang Nguyệt phản kháng, đem y phục ướt sũng bên ngoài của nàng cởi ra, sau đó mang áo khoác của hắn bọc nàng lại, ôm nàng ngồi trên tảng đá lớn nói: “Ngồi yên ở đây.”
Trang Nguyệt bị động tác của hắn làm cho từ hoảng sợ đến ấm lòng, chu miệng nhỏ mắng: “Ngươi bá đạo.”
Tân Thiên Thịnh cởi áo mình ra, lộ ra thân trên trần trụi cực kỳ hoàng mỹ.
Hắn đốt lên một đóng lửa, đem y phục của hai người hong khô, cũng đem cá đi xử lý.
“Ôi, xịt máu mũi, xem cái cơ bụng của ngươi dưới ánh mắt trời kia, đúng là cực phẩm cực phẩm.” - Trang Nguyệt si mê cười lớn nhìn Tân Thiên Thịnh.
Tân Thiên Thịnh rất nhanh xử lý xong cá, gác lên đóng lửa.
Hắn ngoái nhìn về gương mặt si mê của Trang Nguyệt nói: “Ngươi là một nữ nhân, làm sao không có chút thận trọng.”
“Thận trọng để làm gì, thân hình hoàn mỹ như thế không nhìn, há không đáng tiếc.” - Trang Nguyệt cười nói.
Tân Thiên Thịnh đi về phía Trang Nguyệt nói: “Con người có thể vì hoàn cảnh mà có thể có chút thay đổi, nhưng mà ngươi, so với Trang Nguyệt ta biết hoàn khác khác nhau, cảm giác ngươi thật sự không phải Trang Nguyệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-thai-tu-phi-khong-muon-lam/3652498/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.