Quay lại với thực tại , Phàm Vũ cùng Yên Tuyết âu yếm bên nhau hồi lâu , lúc này trời đã canh hai .
Phía trên có ánh nguyệt soi sáng , phía dưới có đôi uyên ương cảm tượng cho nhau , chàng hồi ức , nàng mông lung trừu tượng theo những dòng cảm ức của chàng .
Những cánh đôm đốm nhỏ lập lèo giữa bạt ngàn cánh hoa thơm , giữa muôn trùng hương thơm phản phất vô tình tạo nên một khung cảnh nên thơ cho cặp đôi nhỏ .
" Phải chăng chàng đã vất vả lắm " Yên Tuyết mi ủng đỏ , những giọt nước mắt yêu chiều nam nhân bất chợt buông rơi một cách tự nhiên . Nàng biết nam nhân này đã trải qua một tuổi thơ đầy cô đơn và biến động .
So với nàng - một tiểu thư lá ngọc cành vàng được sinh ra từ ra đinh quyền quý , đươc gia phụ cùng các bậc trưởng lão cưng chiều từ bé đến lớn quả thật so với nam nhân này là một sự chênh lệch quá lớn.
Nàng chủ động để nam nhân nằm trong lòng mình , đặt một nụ hôn nhẹ lên từ đôi môi ngọt ngào thảo hồng lên vành môi hơi thô rát của đối phương . Một cái hôn ôn nhu của người vợ hiền lành , như đang cảm thông thấu hiểu cho phu quân đã vất vã bon chen .
Yên Tuyết nghĩ đến điều gì rồi âu yếm hỏi han
" Vậy còn sinh vật hình sói kia thì sao , thiếp chưa từng thấy ai thuần phục được giống loài ấy "
Phàm Vũ đảo mắt rồi lại hồi tưởng .
...
Sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-vu-viet-tinh/214627/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.