🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Kiếm Kinh Thiên trầm ngam nói: "Khô Huyền Đại Thanh là đồ đệ của Nam Đế, rất nhiều ngưoi hoai nghi tam đại bí bao cua Nam Đe la Sinh Tử Đồ Lục, Thiên Long Cốt và Thiên Mệnh Phù Chiếu ở trên người ông ta. Thật ra đó đều là những lời vô căn cứ, nếu ông ta thực sự có ba vật chí bảo đó, thì những người còn lại trong cửu đế sẽ không để ông ta sống sót đâu."

Lâm Nhất tò mò hỏi.

"Thần Tiêu."

Hai chữ rat đơn giản, nhưng theo như Kiếm Kinh Thiên thấy, dường như còn nặng hơn cả núi. Ông ta thấy Lâm Nhất lộ vẻ nghi hoặc, trầm ngâm nói: “Chín đỉnh Kiếm Tông, lấy theo tên của Cửu Trùng Thiên, Thần Tiêu, Xích Tiêu, Bích Tiêu, Thanh Tiêu, Huyền Tiêu, Tử Tiêu, Kim Tiêu. Đỉnh Xích Tiêu là Tông Chủ nhất mạch, phong chủ chính là tông chủ Kiếm Tông, trong đỉnh có nhiều con cháu của danh môn thế gia."

Lâm Nhất đếm thử, Thần Tiêu, Xích Tiêu đến Kim Tiêu, chỉ có bảy đỉnh không phải chín đỉnh.

"Còn hai đỉnh nữa thì sao?" Lâm Nhất lên tiếng hỏi.

"Hai đỉnh còn lại, ba nghìn năm trước đã bị một người một kiếm san bằng rồi." Kiếm Kinh Thiên nhẹ giọng đáp: "Đây là nỗi nhục của Kiếm Tông, đến nay cho dù là đệ tử tông môn, đa số cũng chỉ biết sự tồn tại của bảy đỉnh, không biết năm xưa Kiếm Tông tổng cộng có chín đỉnh.”

“Vì sao lại nói với ta những chuyện này?"

Ánh mắt Lâm Nhất khẽ ngưng lại, cảm thấy chuyện này hình như đụng đến bí mật của Kiếm Tông, không nên tùy ý tiết lộ.

Kiếm Kinh Thiên nhìn Lâm Nhất thật sâu, trầm giọng nói: "Ngươi sớm muộn gì cũng sẽ biết, đây là nỗi nhục của Kiếm Tông, từ sau đó, Kiếm Tông không còn là tông môn kiếm đạo đệ nhất thiên hạ nữa, cũng phải rời khỏi thánh địa."

Trong lòng Lâm Nhất chấn động, nỗi nhục đó quả thực không nhỏ.

Tông môn to lớn, thánh địa bất diệt, bị người ta một kiếm san bằng hai đỉnh, trực tiếp làm giảm vị thế của tông môn xuống.

Đây không phải là một người diệt một tông nữa rồi, đây chính là một người hàng phục cả một thánh địa!

Lâm Nhất run giọng hỏi: "Người này là ai?"

“Kiếm Đế Ngự Thanh Phong."

Kiếm Kinh Thiên thản nhiên đáp.

Lâm Nhất há to miệng, sâu trong lòng vô cùng khiếp sợ, Kiếm Đế năm đó mạnh như vậy sao, chỉ với sức của một người, đã hàng phục được cả một thánh địa?

Ba nghìn năm trước, rốt cuộc là một thời đại như thế nào, chín người đột nhiên xuất thế này, thật sự quá mạnh mẽ.

Giống hệt như trong truyền thuyết thần thoại. Không đúng, bọn họ bây giờ đã là thần thoại và truyền thuyết rồi.

Lâm Nhat thay Kiem Kinh Thiên tựa hồ cung không muon noi nhieu về chuyện này, bèn chuyển chủ đề: "Đảo Khô Huyền, bao lâu nữa sẽ mở ra? Ông biết được bao nhiêu?”

"Còn nửa tháng nữa."

Kiếm Kinh Thiên trầm ngâm nói: "Khô Huyền Đại Thánh là đồ đệ của Nam Đế, rat nhiều ngưoi hoai nghi tam đại bí bao cua Nam De là Sinh Tử Đồ Lục, Thiên Long Cốt và Thiên Mệnh Phù Chiếu ở trên người ông ta. Thật ra đó đều là những lời vô căn cứ, nếu ông ta thực sự có ba vật chí bảo đó, thì những người còn lại trong cửu đế sẽ không để ông ta sống sót đâu."

"Đảo Khô Huyền chính là một di tích thượng cổ, ngoại trừ các loại truyền thừa mà Khô Huyền Đại Thánh để lại ra, thì còn có rất nhiều thiên tài địa bảo khác. Bảo vật lợi hại nhất ở đảo Khô Huyền, chính là Đại Thánh Chi Nguyên mà Khô Huyền để lại. Nhưng, ta nghe nói hình như phải có Khô Huyền Mật Thược mới có thể có được Đại Thánh Chi Nguyên của ông ta, đó là truyền thừa lớn nhất của ông ta."

Trong lòng Lâm Nhất khẽ khựng lại, lại là Khô Huyền Mật Thược, xem ra thứ này quả thực rất quan trọng.

Kiếm Kinh Thiên nhìn sắc mặt Lâm Nhất, cho rằng hắn rung động với Đại Thánh Chi Nguyên, cười nói: "Đại Thánh Chi Nguyên phải là thánh giả thì mới có thể luyện hóa được hoàn toàn, chí ít cũng phải là cảnh giới Sinh Tử mới có thể miễn cưỡng luyện hóa được một chút. Cho dù ngươi may mắn lấy được rồi, thì cũng không có tác dụng gì với ngươi cả, chỉ là làm lợi cho Kiếm Tông thôi."

Lâm Nhất mỉm cười, không nói gì.

Tu vi đạt tới Thánh cảnh, là đã thoát phàm nhập thánh, không chỉ xương cốt không bị mục nát trong khoảng thời gian rất dài, mà ngay cả tu vi cả đời cũng sẽ không bị tiêu tán một cách dễ dàng, mà sẽ dần ngưng tụ theo thời gian, cuối cùng biến thành thánh nguyên, chứa đựng tinh hoa cả đời của thánh giả.

Khô Huyền là cảnh giới Đại Thánh, cũng chính là Đại Thánh Chi Nguyên.

Nếu người có thiên phú không đủ có thể chịu đựng được thử thách của thánh nguyên, thì sẽ có cơ hội rất lớn để đột phá thánh giả. Cho dù không thể đột phá thành công, thì tuổi thọ và tu vi đều sẽ được tăng lên rất nhiều, có tác dụng diệu kỳ không thể tưởng được.


Cho nên Kiem Kinh Thiên mới noi, neu như may man lay đuợc, vẫn nen nộp lại cho Kiếm Tông, đổi lấy lợi ích khác.

Kiếm Kinh Thiên cười nói: "Ngươi đừng nghĩ tới Đại Thánh Chi Nguyên nữa, vẫn nên nghĩ xem lấy ra năm triệu đan Tinh Thần ở đâu thì thiết thực hơn, đảo Khô Huyền chắc có đấy. Đừng có suốt ngày tìm cách vặt lông của Phong sư huynh ngươi nữa, cho dù ngươi có lột sạch ra của hắn ta xuống, thì cũng không lột ra được năm triệu viên đan Tinh Thần đâu."

Lâm Nhất cạn lời, lão già này đúng thật không biết xấu hổ.

Rõ ràng ông ta mới là người vặt nhiều nhất, nếu không phải ông lừa lấy đi bảy viên đan Long Nguyên của Phong sư huynh, thì sư huynh cũng chưa chắc không đổi được năm triệu viên đan Tinh Thần.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.