Chương trước
Chương sau
Giọng hắn dường như từ sâu dưới chín tầng địa ngục vọng lên, khiến người ta không rét mà run. Tất cả những người có mặt tại Thánh Tuyền Linh Trì đều bị dọa sợ. Giọng nói này rất lạnh, vừa rét lạnh hơn cả trời đông, lại vừa tràn đầy ngạo khí, cao cao tại tượng, lạnh lùng vô tình, bễ nghễ thương sinh, mang theo khí thế thẩm phán hết thảy.

Ánh mắt mọi người vô thức hướng về phía giới tử Đế Vũ. Nghe đồn rằng người này đã từng lấy xu thế vô địch để đoạt được quả Thần Huyết, đồng thời, xung quanh hắn ta cũng có rất nhiều bí mật.

Hắn ta rất ít khi bày ra sự sắc bén của mình, gần như không ai từng nhìn thấy.

Nhưng sau khi hắn ta mở miệng, loại khí thế kia lập tức vượt qua tất cả các giới tử, khiến người ta không thể không nhìn thẳng vào hắn ta. Trong một khoảnh khắc, Lâm Nhất trở nên cô độc hơn bao giờ hết, rõ ràng hắn tao nhã cái thế, nhưng tại đây, trước ánh nhìn lạnh lùng của bảy vị giới tử, dường như hẳn đã bị cả thế giới vứt bỏ.

Lâm Nhất không xoay người, hắn gánh trên lưng bảy ánh mắt, mỗi một ánh mắt đầu ẩn chứa uy hiếp chí mạng. Rất có thể chỉ một khoảnh khắc quay người, hắn sẽ bỏ mạng. Không cách nào tưởng tượng được áp lực mà hắn phải gánh vác lúc này.

Đổi lại là bất kỳ ai thì e rằng lúc này đã sớm thỏa hiệp.

Nhưng sao hẳn có thể cam lòng cho được?

Lâm Nhất nhìn về phía trước, trong lòng hắn đã có đáp án. Giờ phút này, giới tử Thần U hệt như một con chó chết nhưng vẫn nhếch mép cười một cách đầy khinh thường với hắn, cứ như là một giới tử thì chắc chắn là tài trí hơn người vậy đó.

Vì sao không cam lòng?

Bởi vì hắn vốn không phục!

Lâm Nhất dùng hết sức siết chặt năm ngón tay thành quyền, hắn siết mạnh đến nỗi toàn thân run lên, bất kể cơn giận tột độ đang cuộn trào trong lồng ngực,

gắn giọng nói: “Nếu đã vậy thì các ngươi cùng xông lên đi”.

Trên Thánh Tuyền Linh Trì, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Lâm Nhất, ai cũng lộ vẻ chấn động.

Bọn họ cảm thấy vô cùng bất ngờ trước sự tự tin của Lâm Nhất.

Hoặc là nói, đó không phải tự tin, mà là ngông cuồng, thật sự là ngông đến tận trời rồi. Đám người giới tử Thần U vẫn luôn nói Lâm Nhất ngông cuồng, giờ ngẫm lại, đó mà là cuồng gì chứ, hiện tại mới thật sự là cuồng đây này.

Nếu đã vậy thì các ngươi cùng xông lên đi... Cuồng mức nào cơ chứi?

Khoan nói đến chuyện bảy giới tử cùng liên hợp thì sẽ như thế nào, chỉ riêng Đế Vũ đã đủ khiến người ta cảm thấy khó mà đối phó được rồi.

Hiện tại Lâm Nhất cũng chỉ mới có tu vi Thiên Phách tầng năm thôi, quan trọng hơn nữa chính là hắn đã lộ quá nhiều át chủ bài.

Lại nói, bất kể thế nào đi nữa, Lâm Nhất cũng không có đủ thực lực để đối chọi với bảy giới tử, dù hắn có là yêu nghiệt cực kỳ tài ba, hay dù kiếm ý của hắn có đạt đến trình độ nghịch thiên thì chỉ riêng về chênh lệch số lượng, tu vi và nội tình, cũng có thể thấy được hắn chẳng chiếm chút ưu thế nào cả.

Đây là giới tử, không phải mèo chó gì đâu! “Lâm Nhất điên rồi à? Đối mặt với sự liên thủ của bảy giới tử, vậy mà hắn vẫn quyết không thỏa hiệp, cố chấp muốn giết giới tử Thần U”.

“Chắc là hắn phát rồ rồi, dù có muốn chết cũng không nên chọn cách chết ngu như vậy..."

“Sắc mặt bảy giới tử trông rất khó coi, coi bộ bọn họ cũng rất kinh ngạc đấy!”

Sau khi giật mình hoàn hồn, tiếng bàn tán nhanh chóng lan tràn khắp nơi, mọi người đều cảm thấy rất khó hiểu với hành động của Lâm Nhất.

Mấy người Đế Vũ thay đổi sắc mặt, nhíu mày nhìn Lâm Nhất. Lời của hắn khiến bọn họ cảm thấy rất khó xử, cái bọn họ cần là hắn nể mặt một chút mà thôi, chớ bọn họ chưa từng nghĩ đến việc cả bọn liên thủ chém giết Lâm Nhất.

Trong khoảng thời gian ngắn, mấy người đều lộ vẻ trầm tư.

“Sao hả? Cảm thấy Lâm mỗ không đủ tư cách à?”

Ngay thời điểm giằng co như vậy, không ai ngờ Lâm Nhất lại chủ động đánh vỡ bầu không khí yên lặng. Trong lúc nói chuyện, rõ ràng là chiến ý trên người hắn điên cuồng tăng lên, gần như mọi người có thể thấy được duệ khí trên người hắn sắc bén bực nào.

Hắn rất nghiêm túc!

Hắn thật sự muốn dùng một địch bảy, quét ngang tất cả giới tử!

Sắc mặt mọi người thoáng thay đổi, ai cũng lộ vẻ nghiêm trọng, nhìn chằm chằm về phía Lâm Nhất.

“Lâm Nhất, chúng ta không có ý định đưa ngươi vào chỗ chết, chỉ cần ngươi tha cho giới tử Thần U là được”, đúng lúc này, ánh mắt giới tử Hoàng Đồ lóe sáng, ung dung nói.

“Đúng vậy! Ngươi đã nhục nhã hắn đủ nhiều rồi, lại còn khư khư muốn giết hắn, chúng ta không thể chấp nhận việc đó được!”

“Giới tử Thần U có sai nhưng cũng không đến mức phải chết. Hắn muốn giết ngươi, nhưng ngươi vẫn chưa chết mà, trái lại còn có được kỳ ngộ không nhỏ, cần gì phải hùng hổ dọa người như thế chứ?”

Các giới tử lần lượt lên tiếng, bọn họ phong hoa tuyệt đại, có phong thái vô biên, trên người mỗi một người đều toát lên duệ khí sắc bén.

Lời của bọn họ đầy chính nghĩa, thậm chí, khiến người ngoài cuộc cảm thấy có chút đạo lý, cho rằng những... giới tử này rất có phong độ, không hề tỏ vẻ ỷ thế hiếp người.

Nhưng những lời này lại khiến Lâm Nhất cảm thấy rất chói tai, mỗi một chữ đều xoáy vào tim.

Giới tử Thần U muốn giết hắn là chuyện rất bình thường, còn Lâm Nhất muốn giết ngược lại đối phương thì lại là tội ác tày trời.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trục Lãng
2. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
3. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
4. Bức Màn Hôn Nhân
=====================================

Giới tử Thần U có thể tổ chức Đại hội Sát Yêu để công khai làm nhục hẳn, còn hắn chỉ mới tát tên đó có mấy cái đã bị nói là quá mức rồi.

Giới tử Thần U chém giết không được, khiến hắn gặp được kỳ ngộ, từ miệng đám người này, hắn không những không nên đụng đến tên kia, mà còn phải cảm tạ hắn ta mới đúng.

Thật là buồn cười!

Lâm Nhất nhếch mép cười mỉa, đã sớm biết giới tử chả tốt lành gì, nhưng không ngờ lại không biết xấu hổ đến mức như vậy.

Giới tử Hoàng Đồ thấy chiến ý trên người Lâm Nhất không hề có dấu hiệu giảm đi, hiển nhiên hắn có ý định nghe khuyên bảo, ánh mắt hắn ta không khỏi lóe lên tia hờn giận, lạnh lùng nói: “Lâm Nhất, ngươi không cần phải nói ra mấy lời oán giận làm gì, chúng ta thân là giới tử, sẽ không có chuyện liên thủ ức hiếp. ngươi. Một hai người thì thôi đi, bảy người liên thủ thì dù có giết được ngươi, truyền ra ngoài chẳng phải chúng ta sẽ thành trò cười à? Ngươi không biết xấu hổ, nhưng chúng ta biết! Mong ngươi hiểu rõ một chút, chúng ta chỉ đang bày ra thiện ý, chớ không phải là sợ ngươi...”

"Cút"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.