Chương trước
Chương sau
"Lâm Nhất, ngươi đừng có khinh người quá đáng!"

Thiên Càn và Huyền Long sửng sốt, sau đó nổi giận, Lâm Nhất như vậy không khỏi khinh người quá.

Hai người gần như không chút do dự gọi thánh linh ra, chín đóa hoa Tỉnh Ma trong cơ thể cũng đồng loạt bùng cháy. Có bài học của giới tử Thần U, họ hoàn toàn không dám xem nhẹ Lâm Nhất, ra tay không hề nương tay.

Âm, ầm!

Khác với hồi còn ở thành Phong Lăng, thực lực của hai người đã hoàn toàn lột xác. Ngay khi hai thánh linh cùng bùng nổ, uy áp ấy quả thật khiến người ta

run Sợ.

Uy áp của hai thánh linh cộng lại làm thánh linh Phượng Hoàng Lửa của giới tử Thần U ban nãy có vẻ chẳng đáng là gì.

"Nếu ngươi định trở mặt khiến những giới tử khác nhặt của hời, thì đừng trách hai ta liều mạng với ngươi!"

Trong mắt giới tử Thiên Càn lóe lên vẻ lạnh lẽo, tỏ rõ sự quyết tâm.

"Lát nữa cũng đừng có mà hối hận!"

Vẻ mặt giới tử Huyền Long cũng tràn đầy vẻ tàn nhẫn, hai người họ tự nhận nếu liều mạng thì ít nhất cũng có thể đánh đối phương bị thương nặng. Đến lúc đó, Lâm Nhất cũng chẳng gì một con chó sắp chết trước mặt những giới tử khác.

Đám người kia chẳng có ai là kẻ hiền lành, tuyệt đối không phải loại dễ chọc.

Sự thật cũng quả nhiên như thế, bảy giới tử khác thấy cảnh đó thì ánh mắt lập tức lập lòe, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Lâm Nhất kia cũng ngông cuồng ghê, nhưng lại hời cho họ, hai bên tốt nhất là đánh càng ác càng tốt.

"Ngu rồi! Những giới tử khác chắc chắn sẽ không đụng tới ba người Thần U, nhưng một khi Lâm Nhất bị thương, e rằng bảo vật trên người sẽ bị cướp sạch".

"Vậy đã may, hắn tỏa sáng chói mắt như vậy, những giới tử khác chưa chắc sẽ để hắn sống!"

"Bốc đống quá!"

Mọi người trên Thánh Tuyền Linh Trì thấy Lâm Nhất chặt bỏ một tay của giới tử Thần U, không chút kiêng dè thì đều toát ra vẻ mặt kinh ngạc.

"Hừi! Tuy Thiên Càn và Huyền Long cũng không nổi bật trong đám giới tử, nhưng dù gì cũng là giới tử... Hắn không khỏi khinh giới tử quá", Hoàng Đồ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo, thái độ của Lâm Nhất khiến giới tử bọn họ cảm thấy bực bội.

"Huyền Long Phệ Không Thủ!"

"Ma Tượng Thôn Thiên Chưởng!"

Trong khi mọi người bàn tán xôn xao, thánh linh của Thiên Càn và Huyền Long đã nhanh chóng đánh thẳng về phía Lâm Nhất, họ không tính bỏ qua cho hắn.

Huyền Long đánh ra một cái vuốt rồng khổng lồ xé rách hư không, xung quanh lập lòe ánh vàng. Chính giữa vuốt rồng có hơn một ngàn đạo văn đan xen

với nhau tạo thành một cái linh trận vô cùng phức tạp, tỏa ra khí tử cổ xưa.

Vì có linh trận cổ xưa ấy, cái vuốt rồng kia trông y như thật, tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Thủ đoạn của Thiên Càng cũng bất phàm không kém, thánh linh của gã là một con voi. Nó như một ngọn núi lớn nhào về phía Lâm Nhất.

Kia quả thật là những võ học Thánh Linh khủng bố, còn được hai giới tử tu luyện đến cảnh giới cực kỳ cao siêu. Giờ thực lực họ tăng vọt, khi thi triển cũng phát ra sức mạnh khó tin. Bất cứ ai trên con đường thông thiên này khi gặp phải cảnh đó cũng chẳng thể nào đón đỡ một cách nhẹ nhàng.

Lâm Nhất hét lên một tiếng, quần áo trên người bay múa, kiếm thế ngưng tụ từ nấy giờ lập tức bùng nổ. Hắn giơ tay chưởng mạnh về phía trước.

Gào! Gào!

Ngay khi một tiếng rồng ngâm phát ra từ trong bàn tay hắn, kiếm uy Thương Long do luyện hóa hai mươi giọt sương trên Thần Diệp lập tức bùng nổ. Một con Thương Long dài hơn 300m lập tức vờn xuất hiện và bay xung quanh Lâm Nhất.

Kia là một con Thương Long cực kỳ khủng bố, trên người tràn ngập khí tức Phong Lôi, long uy gần như ngưng tụ thành thực chất. Điều đáng sợ nhất là biển kiếm quang Phong Lôi tỏa ra ánh sáng rực rỡ đang hừng hực thiêu đốt trong mắt nó.

Âm!

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

€ó hai luồng ánh sáng bắn ra trong mắt nó, sau đó xuyên thủng hư không, thoáng chốc đánh trúng hai thánh linh của Thiên Càn và Huyền Long. Hai thánh linh lập tức bị đánh lủng một lỗ, quanh miệng vết thương bốc cháy lên một ngọn lửa rồi dần căn nuốt chúng.

"Kia là..." Hai người hoảng sợ, không tài nào tin nổi vào mắt mình. Rắc!

Nhưng dù hai người có khó tin đến mức nào, dưới một kích mạnh nhất của kiếm uy Thương Long, thánh linh của họ cũng đang điên cuồng bị ăn mòn.

Đây đã là cực hạn mà kiếm uy Thương Long có thể làm được, cơ thể của Lâm Nhất cũng có chút ăn không tiêu, phải lùi lại cả chín bước. Đợi đến khi dừng lại, tim gan phèo phổi đều bị chèn ép, thậm chí trái tim còn hở một cái khe.

Nếu đến cả trình độ ấy mà chiêu mạnh nhất của hắn còn không làm được, chẳng phải uổng phí mất hai mươi giọt sương Thần Diệp.

Người ngoài không thể tưởng tượng được cơn đau mà hắn đang phải chịu đựng, nhưng lại cảm nhận được nỗi oán hận của hắn!

Lâm Nhất bay lên không rồi bùng nổ, lắc mình cùng Thương Long, giơ tay đánh ra một chưởng. Hai thánh linh đang cố gắng vùng vẫy của đối phương lập tức biến mất, mai một thành cát bụi.

Sau đó, hắn hạ xuống, thoáng chốc xông tới trước mặt hai giới tử đang sững sờ tại chỗ.

Trong khoảnh khắc sống chết, Thiên Càn và Huyền Long đã phát ra một tiềm lực kinh người, điên cuồng liều mạng chém giết. Ba bóng người lập tức quần nhau, giây lát đã đánh nhau hơn mười chiêu. Nhưng khoảng một giây sau, đã có hai bóng người bị đánh bay ra ngoài.

'Trên ngực cả hai đều xuất hiện một cái lỗ rất lớn, sắc mặt trắng bệch nằm trên mặt đất như một con chó chết.

Hai người ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất, trong mắt toát ra vẻ sợ hãi, run lẩy bẩy.

"Cái gọi là giới tử cũng chỉ có thế, đều là một đám gà nhà chó hoang mà thôi”.

Trên người Lâm Nhất tỏa ra kiếm ý đáng sợ, ngẩng đầu nhìn thoáng qua rồi nhìn chằm chằm vào giới tử Thần U đang run bần bật ở đằng xa. Hắn bước ra một bước, kiếm thế lập tức ập tới, thoáng chốc khiến đối phương đứng im không nhúc nhích nổi.

"Dừng tay!"

Nhưng ngay khi Lâm Nhất định giết hắn ta thì bỗng dưng vang lên một tiếng quát đến từ giới tử Hoàng Đồ. Hắn ta mở miệng ngăn cản Lâm Nhất.

Chẳng những hắn ta mà những giới tử khác cũng lộ ra vẻ nghiêm túc, lặng lẽ áp sát.

Quả nhiên đều không nhịn được nữa rồi ư? Lâm Nhất đưa lưng về phía họ, cong môi cười khẩy, quả thật không có chút thiện cảm nào với đám giới tử kia. Lúc trước khi kiếm thế của mình bị đánh nát,

bất lực bị thương nặng thì họ đều lặng lẽ theo dõi chớp cơ hội giết mình.

"Ân oán giữa ngươi và tam đại giới tử đến đây là đủ rồi", có người mở miệng lạnh lùng nói.

"Ngươi hơi quá đáng rồi đó, hẳn ta có yếu tới mức nào thì cũng là giới, không phải là người một thế giới với ngươi!", lại có người nhàn nhạt nói.

Hoàng Đồ cũng nói: "Lâm Nhất, đừng ép chúng ta là kẻ địch với ngươi!"

Ha ha!

Giới tử Thần U chợt cười nham nhở, trong mắt lóe lên vẻ bỡn cợt. Đây là sự thật... Dù giữa họ có cạnh tranh gay gắt đến mức nào thì cũng là người cùng một

thế giới, sao có thể mặc kệ hắn ta bị con kiến dưới hạ giới giết chết chứ.

Trái tim Lâm Nhất chợt lạnh lẽo, khích: "Nếu ta nói nhất định phải hắn không có xoay người mà nói đầy khiêu t hắn ta thì sao!"

Vậy ngươi có thể thử xem hắn ta sẽ chết hay ngươi chết!"

Một giọng nói lạnh lẽo như băng vang lên từ sâu trong hư không, Đế Vũ vẫn im lặng và thần bí nhất trong mười đại giới tử mở miệng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.