Chương trước
Chương sau
Những cao thủ Tinh Quân đó lúc còn sống mạnh như thế nào, e rằng một đầu ngón tay là có thể dễ dàng san bằng cả cổ vực Nam Hoa.

Cao thủ như vậy quả thật khiến người ta ngưỡng mộ.

Một ngày nào đó ta cũng sẽ có thực lực như vậy, cho dù chết đi nghìn năm, vạn năm vẫn khiến người khác ngưỡng vọng.



Ánh mắt Lâm Nhất kiên định, thầm nghĩ trong lòng.

Kiếm Táng Hoa trong hộp đựng kiếm sau lưng hắn dường như cảm giác được suy nghĩ trong lòng hắn, tự động rung lên, ý chí chiến đấu vô tận tích lũy trên vỏ kiếm.



Đã lâu chưa ra khỏi vỏ, Táng Hoa đã có chút mất kiên nhẫn.

Không vội, đợi ngươi nâng cấp lên bảo khí thì sẽ là lúc ngươi rời vỏ.

Lâm Nhất thu hồi ánh nhìn, mỉm cười, khẽ giọng nói: “Đi thôi”.

Trên mặt xuất hiện ý cười, trong mắt thiếu niên có ánh sáng lóe lên. Dị tượng cỡ này có lẽ cũng sẽ thu hút tất cả nhân tài trên bảng Long Vân đến đây.

Giống như những gì Lâm Nhất suy đoán, dị tượng hoành tráng như vậy, người ở mỗi ngóc ngách trong Biển Trăng Khô đều đã chú ý đến.

“Cuối cùng phong ấn của cổ mộ Tinh Quân cũng yếu đi rồi”.

“Ý chí mạnh thật, cả bầu trời cũng bị ảnh hưởng, không thể tin nổi”.

“Cổ mộ thế này cho dù không nhận được truyền thừa Tinh Quân, tùy tiện lấy một món dị bảo cũng xem như không uổng chuyến này”.



Dù là võ giả ở phương nào, khi nhìn thấy dị tượng bao la này, vẻ mặt ai nấy đều trở nên cực kỳ phấn khởi.

Ở một sơn cốc u ám.

Cơ Vô Dạ của Huyết Sát Môn đang lau chùi máu trên kiếm, vẻ mặt lạnh nhạt, dưới đất máu chảy thành sông, hơn mười đệ tử tông môn chết vô cùng thê thảm.

Tất cả đều chết không toàn thây.

Danh hiệu Huyết Thủ Đồ Tể đúng là không hề giả, thủ đoạn tàn nhẫn khiến người ta ghê sợ.

Đột nhiên hắn ta ngẩng đầu lên nhìn ra xa, dừng ở bầu trời sao bao la, tầm mắt gắt gao dán chặt vào ngôi sao lấp lánh đó.

Ngay sau đó, trên mặt hắn ta lộ ra ý cười âm u lạnh lẽo, liếm môi, ánh nhìn nóng cháy: “Cuối cùng cũng xuất hiện rồi, nếu không thì thật buồn tẻ. Thiên Tinh Châu của Tinh Quân thượng cổ để lại, hi vọng sẽ không làm ta thất vọng, chờ đệ tử của Huyết Sát Môn hội họp trước…”

Trên gương mặt âm u lạnh lẽo lộ ra ý cười tàn nhẫn, khiến người khác không rét mà run.

Cổ mộ Tinh Quân mở ra, dù là nhân tài trên bảng Long Vân cũng hiểu được một cách sâu sắc, hội tụ một nhóm sư huynh đệ tiện hơn là đơn đả độc đấu.

Dù sao thể hiện ở nơi như thế này cũng không có ích lợi gì, có thể lấy được Thiên Tinh Châu mới là vương đạo.

Trong một di tích đổ nát, vài đệ tử của Quỷ Viêm Tông vây xung quanh Quỷ Đao Diêm Không.

Uy phong của Diêm Không vẫn không giảm, sắc mặt hơi tái, vẻ mặt dữ tợn, toàn thân tỏa ra khí tức lạnh lẽo. Chỉ vây quanh người hắn ta cũng cảm giác được có chút không tự nhiên, một ánh mắt cũng đủ khiến người ta rơi vào vực sâu.

Với vai trò là đại sát thần tề danh với Cơ Vô Dạ, sát khí trên người kẻ này không hề thua kém Cơ Vô Dạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.