Kiếm ý Thông Thiên đại thành đi vào kinh mạch của Nguyệt Vi Vi, thoáng cái, mặt nàng ta vặn vẹo vì đau đớn. Kiếm ý quá mức sắc bén, dù Lâm Nhất đã cố gắng khống chế nhưng cũng khó tránh khỏi làm tổn thương kinh mạch, mỗi một chỗ nó đi qua, đau đớn chẳng khác nào đao nhọn rạch qua.
PHỐC!
Nhưng đau đớn này cũng không kéo dài quá lâu, chỉ một lát sau, kiếm ý đã chém vụn số độc châm kia, đồng thời chạy khắp cơ thể Nguyệt Vi Vi. Lâm Nhất rất cẩn thận, kiếm ý của hắn ẩn chứa chân nguyên, tựa như thần thức dò xét mỗi một tấc trong cơ thể nàng ta.
“Được rồi, Lâm ca ca”.
Chỉ trong chốc lát, sắc mặt Nguyệt Vi Vi đã đỏ ửng lên. Dù rằng từ trước đến nay, nàng ta luôn mang đến cho người khác cảm giác tùy tiện, nhưng đây vẫn là lần đầu bị người khác phái tiếp xúc thân mật như thế. Kiếm ý chạy khắp cơ thể kiểu này cứ như bị người ta nhìn thấu hết thảy vậy.
Lâm Nhất giật mình sực tỉnh. Hắn còn nhìn thấy một phong ấn trong cơ thể Nguyệt Vi Vi, tuy nhiên dường như phong ấn kia không mang đến tác hại, chỉ khống chế tu vi của nàng ta mà thôi, đồng thời ẩn chứa dưới phong ấn là lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Hắn duỗi tay rút kiếm ý của mình ra ngoài, cả người Nguyệt Vi Vi vô lực, nàng ta suy yếu nói: “Lâm ca ca, ta rất buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3451924/chuong-3745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.