Mặc dù ba người đang đau đớn lăn lộn trên mặt đất chưa chết, nhưng một người bị lột da, một người thì bị huyết chú tái phát cào cấu da thịt mình nát bấy, một người đột nhiên già đi, giống như phát điên. Ba cao thủ cảnh giới Âm Dương tiểu thành đỉnh phong, người không ra người quỷ không ra quỷ, sống không bằng chết.
Thủ đoạn của Lôi Vân Tử khiến người ta nhìn thấy mà rét run.
“Xin lỗi, ta từ chối”.
Lâm Nhất gần như không cần suy nghĩ, mở miệng nói ngay.
Giao một cô gái mới mười bốn mười lăm tuổi ra để tế máu, chuyện này hắn không làm được, bây giờ không, sau nay chắc chắn cũng sẽ không.
Bất kể ngươi là ai, không thể chính là không thể!
Bóng ma màu máu trên đàn tế lập tức thoắt ẩn thoắt hiện, một luồng khí lạnh lẽo lan tràn ra ngoài. Bầu không khí trong đại điện trở nên vô cùng âm u, kết hợp với tiếng la hét xé gan xé ruột của đám người Lãnh bảo chủ càng khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực.
Ầm!
Bóng ma màu máu ẩn hiện đột nhiên trở nên vô cùng u ám, giọng nói già nua của Lôi Vân Tử lại vang lên: “Giao cô gái kia cho ta, những báu vật khác trong kho báu đều có thể cho ngươi. Ta đúng là không còn thực lực mạnh mẽ như xưa… Nhưng ngươi tốt nhất đừng thăm dò giới hạn của ta”.
“Giới hạn?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/3337461/chuong-2181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.