Chương trước
Chương sau
Lâm Nhất buông tay, bất đắc dĩ cười nói: "Không phải ta không muốn cáo từ với ngươi, chỉ là biểu ca của ngươi có hơi nhiệt tình quá".

Ba ngày nay, Vạn Phong gần như cách một lúc lại tới tìm Lâm Nhất.

Có chuyện hay không có chuyện cũng kéo hắn tán gẫu, tên ngốc cũng có thể nhìn ra đối phương có chuyện muốn nhờ Lâm Nhất.

Nhưng Lâm Nhất đối với cái người vừa gặp đã nhăm nhe con Huyết Long Mã của hắn này cũng chẳng thích thú gì lắm.

Tại buổi gặp mặt cố ý nói hắn là đệ nhất cao thủ của nước Thiên Thủy, chút ý đồ nhỏ đó của Vạn Phong, Lâm Nhất rõ như lòng bàn tay.



Chính là vì không bán Huyết Long Mã cho hắn ta nên liền giở chút thủ đoạn, muốn mượn tay người khác cho Lâm Nhất nếm mùi đau khổ.

Nếu như thực lực của hắn không áp đảo thì người tè ra quần ở buổi gặp mặt có thể không phải là Lưu Tử Phi mà là Lâm Nhất hắn rồi...

Đối với người này, hắn thực sự không muốn kết giao.

Sau khi lên bờ, Lâm Nhất không chào hỏi mà trực tiếp rời đi.



Phong Vô Hằng gãi đầu, cười khổ nói: "Ta thực sự cũng là nhận ý định của biểu ca, muốn mời ngươi tới Vạn gia làm khách. Cả Tử Viêm thành này cũng gần như Vạn gia nói là được, chắc chắn sẽ giúp đỡ được cho ngươi".

Giúp đỡ đương nhiên không thể là giả, nhưng cũng phải trả ra cái giá gì đó.

Cần giao lưu với Vạn Phong, vậy vẫn thôi đi còn hơn.

Lâm Nhất khéo léo từ chối nói: "Xin lỗi, ta vẫn nên tự mình tùy ý đi ngó nghía xem sao, phiền ngươi chuyển lời tới biểu ca của ngươi, đa tạ ý tốt của hắn ta".

"Lâm công tử, không coi trọng Vạn mỗ như vậy ư?"

Ai ngờ vừa dứt lời, Vạn Phong đã bước nhanh tới, hắn ta dường như đã đoán ra được Phong Vô Hằng cũng không thể giữ chân Lâm Nhất.



"Ai coi thường ai, trong lòng Vạn huynh biết rõ mà", Lâm Nhất thản nhiên cười, lời nói có ý tứ.

Sắc mặt Vạn Phong lập tức thoáng xấu hổ, hít sâu một hơi rồi mãi mới nói: "Được rồi, vậy chúng ta người ngay thẳng không nói vòng vo, ta cũng không cần quan hệ hư tình giả ý với ngươi nữa. Ta cần ngươi giúp ta một lần, hoặc có thể nói là giúp Vạn gia ta một lần!"

"Nếu như ta không giúp thì sao?"

"Vậy ta cũng hết cách, chỉ cần không đối đầu với Vạn gia ta thì tốt, bằng không ta cũng chỉ đành đắc tội thôi".

Thấy thần tình ngưng trọng của biểu ca quá đỗi nghiêm túc, Phong Vô Hằng ngượng ngùng cười nói: "Biểu ca, đừng nói những lời dọa người như vậy. Nể mặt ta đi, Lâm Nhất cũng không thể nào đối đầu với Vạn gia được. Rốt cuộc có chuyện gì, huynh cứ trực tiếp nói thẳng ra đi".

Lời Phong Vô Hằng nói cũng là lời Lâm Nhất muốn nói.

Vạn Phong thở dài nói: "Hai người các ngươi cảm thấy, ta đi tìm các công tử mạnh mẽ đến từ các nơi thật sự chỉ là để tụ họp gặp gỡ thôi ư? Đám người này ai ai cũng đều tính tình nóng nảy, ta gom họ lại có thể nói là đã phải tốn không ít lời hay ý đẹp, nhất là Lưu Tử Phi, ta vốn gửi gắm ở hắn ta kỳ vọng rất lớn".

"Nhưng vì ngươi..."

Ngữ điệu của Vạn Phong đột nhiên nâng cao lên, nhìn về phía Lâm Nhất nói: "Vì ngươi mà hắn ta bây giờ gần như bán phế rồi, đối với ta mà nói thì một chút tác dụng cũng không có. Tốn mất công sức hơn nửa tháng trời gần như công cốc rồi".

"Vậy thật sự xin lỗi", Lâm Nhất sờ mũi, trong lòng thầm cười, chuyện này cũng đổ lên đầu hắn được.

"Gần Tử Viêm Thành có sinh ra một mảnh linh hồ!"

Vạn Phong nhìn bộ dạng của Lâm Nhất, biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, lập tức trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Vốn cho rằng với thực lực của Vạn gia ta, chắc chắn sẽ độc chiếm, nhưng Tam đại gia tộc khác ở Tử Viêm thành không biết lấy được tin tức từ đâu, liên thủ lại với nhau, bắt buộc phải chia nhau miếng bánh này, tuyên bố nếu không làm theo thì sẽ trực tiếp trở mặt".

"Tam đại gia tộc đó cho dù có liên kết với nhau thì cũng không địch lại được Vạn gia ta, nhưng nếu thật sự trở mặt thì chắc chắn cũng sẽ có kết cục hai bên cùng thiệt hại, Vạn gia cũng sẽ hao tổn nguyên khí rất lớn".

Lâm Nhất gật đầu nói: "Cho nên?"

"Cho nên mọi người đã đưa ra một phương án tương đối công bằng, hai bên cùng phái ra ba hậu bối dưới 18 tuổi, tỉ võ phân thắng bại. Nếu như Vạn gia ta thua thì phải nhường lại một nửa lợi ích của mảnh linh hồ này, đối phương thua thì sẽ cam tâm tình nguyện rút lui".

Trong lòng Lâm Nhất lập tức hiểu ra, xem ra đối phương tụ họp những cao thủ trẻ tuổi trong quận Thanh Dương là vì muốn chọn ra người phù hợp để xuất chiến thay cho Vạn gia.



Nếu đoán không nhầm thì ban đầu người Vạn Phong nhắm đến có lẽ là Lưu Tử Phi.

Nhưng tên này lại bị Lâm Nhất tẩn cho tè cả ra quần, mất hoàn toàn ý chí, làm gì còn năng lực thay Vạn gia xuất chiến nữa.

"Trong quận Thanh Dương, ngoại trừ đệ tử của Tam đại bá chủ tông môn ra thì ta gần như đã tìm đến đủ cao thủ Tiên Thiên thế hệ trẻ rồi. Đa số đều gây thất vọng, duy chỉ có Lưu Tử Phi là xem ra có hy vọng... nhưng chuyện sau đó thì ngươi cũng biết rồi".

Vạn Phong nhìn về phía Lâm Nhất, ý tứ không cần nói cũng biết.

Tìm đủ cao thủ Tiên Thiên thế hệ trẻ ở quận Thanh Dương?

Trong lòng Lâm Nhất khẽ lắc đầu, cũng không dám có bao nhiêu công nhận, thái độ làm người và xử lý công việc của Vạn Phong chưa hẳn có thể kết giao được với bao nhiêu cao thủ.

Cao thủ chân chính đa số đều rất hướng nội, không thể nhìn một cái là ra ngay được. Cho dù thiếu niên ngông cuồng cũng không đến nỗi quá đỗi ngông nghênh.

Vạn Phong xử sự lại chỉ nhìn bề ngoài, những cao thủ bị hắn ta nhìn nhầm không biết có bao nhiêu nữa.

"Ta đại khái đã hiểu ý của ngươi rồi, ngươi muốn ta thay thế Lưu Tử Phi, xuất chiến thay cho Vạn gia?"

"Không sai, những lợi ích ta đồng ý với Lưu Tử Phi có thể gấp đôi cho ngươi".

Ánh mắt Vạn Phong lóe lên một tia tự tin, ưỡn thẳng ngực, cười nói: "Trước đó ta đã nhìn ra rồi, ngươi rất thiếu võ kỹ Tiên Thiên hoàn chỉnh, lúc giao thủ với Lưu Tử Phi, ban đầu cố ý không xuất toàn lực là vì muốn khiến hắn ta hết sức thi triển ra Hỏa Vân Quyền, để cho ngươi có thể nghiêm túc lĩnh ngộ một phen".

Tay này mắt nhìn cũng độc thật!

Nhìn qua thì trông có vẻ hờ hững không để ý gì, nhưng thực tế là vẫn luôn âm thầm quan sát.

"Vạn gia ta mặc dù chỉ là cường hào địa phương, nhưng cũng có vài sưu tập võ kỹ Tiên Thiên hoàn chỉnh, có yêu cầu gì ngươi cứ việc nói ra".

Vạn Phong tùy mặt gửi lời, thấy sắc mặt Lâm Nhất có chút thay đổi, cảm thấy đã bắt được điểm yếu của Lâm Nhất, chắc ăn chiêu mộ được Lâm Nhất!

"Ta cần võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm", Lâm Nhất không chút khách khí, trực tiếp mở lời nói.

Sự tự tin trên mặt Vạn Phong lập tức biến mất, sắc mặt nháy mắt trở nên khó coi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.