Không lâu sau khi hội đấu giá kết thúc.
Trong phủ của Hướng Thiên Hà, tại một cái cung điện cao vút, ẩn mình trong tầng mây, tất cả các nhân tài kiệt xuất có tham gia hội đấu giá đều tề tụ về đây.
“Đã tra ra chưa?”, sắc mặt Trần Hùng tối sầm, lạnh lùng hỏi tên người hầu ở đối diện.
Tên kia chắp tay đáp: “Tên nhóc kia có một con ngựa Huyết Long, chỉ trong phút chốc đã cắt đuôi chúng ta, phải tốn rất nhiều công sức mới tra ra được”.
“Vẫn còn trong thành à?”
Hai mắt Trần Hùng tỏa sáng, đám nhân tài kiệt xuất còn lại như Cổ Vân Phi, Kim Lăng cũng không khác gì hắn ta.
Thành Thiên Lăng vốn là địa bàn của bọn họ, vậy mà tên nhóc kia còn không rời đi, đúng là muốn chết!
“Vâng, đang ở Lạc Thủy Cư".
Người hầu cẩn thận đáp.
Hắn ta vừa dứt lời, sắc mặt đám người Trần Hùng liền thay đổi. Ngay cả Hướng Thiên Hà đang ngồi ở vị trí trung tâm cũng nhíu mày.
Lạc Thủy Cư không phải một tòa nhà đơn lập, mà nó là một khu nhà. Nơi đó chiếm diện tích cực lớn, bất kể là tòa nhà nào cũng có linh hồ cấp bậc rất cao. Trong mỗi một sân đều có bố trí linh trận, thường thì võ giả muốn xông loạn vào đó chỉ có một chữ chết.
Trên thực tế… dù không có những điều cấm kỵ kia thì đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia cũng không dám xông vào. Bởi vì bọn họ không dám chọc chủ nhân của Lạc Thủy Cư.
“Tên nhóc này giàu thật!”
Tần Tử Lạc, nhân tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375730/chuong-2309.html