Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.
Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.
Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.
Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.
Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.
Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.
Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.
Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.
Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375729/chuong-2308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.