Đặt mọi áp lực lên Liễu Vân Yên, tổn thương từ cái danh tội nhân với một đứa trẻ là điều không thể nói thành lời.
Đột nhiên, trong đại điện xuất hiện Linh văn dao động, như những gợn sóng trên không trung.
Hai người đang nghi hoặc thì điện Tàng Thư hơi rung lên, Du trưởng lão nhíu mày, duỗi tay ra.
Gợn sóng như sóng nước, quang mang như ẩn như hiện, một bóng người màu xanh xuất hiện. Trong màn nước, không giản quỷ dị ấy có huyết quang lan tràn, vô cùng kinh hãi.
Nhìn bóng dáng trong màn nước, tia kinh ngạc thoáng qua trong mắt Du trưởng lão, ông ta cười khổ: “Tiểu tử này thật sự đã cho ta một bất ngờ”.
“Du trưởng lão, có chuyện gì thế?”
Mặc Linh đứng dậy hỏi.
Vẻ mặt Du trưởng lão nghiêm nghị, ông ta trầm giọng bảo: “Có vẻ hắn đã phạm phải một công pháp cấm kỵ nào đó, bây giờ hắn đang không biết phải làm thế nào”.
Công pháp cấm kỵ?
Vẻ mặt Mặc Linh hơi thay đổi, trong điện Tàng Thư có rất nhiều công pháp cấm kỵ bị phong ấn, hầu hết đều có lai lịch phi thường, nhưng cũng có một số thiếu sót.
Nàng ta nhìn bóng dáng trong màn nước, nghi hoặc hỏi: “Chắc là hắn không phá giải được phong ấn cấm kỵ đó đâu?”
Du trưởng lão cười nhẹ, nhàn nhạt nói: “Đúng là không thể phá vỡ, nhưng nếu ngọc giản tự nhảy ra cũng không phải điều hắn có thể điều khiển. Sợ là Thất Sát Quyền này đã quyết tâm đi theo hắn rồi, không biết hắn có thể phá vỡ cấm chế mà mang nó ra không”.
Mặc Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375200/chuong-1779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.