Lâm Nhất cất kiếm trở lại vỏ, một luồng khí tức bá đạo lan tràn khắp người, hắn giống như một vị vương giả quân lâm thiên hạ, ngạo nghễ nhìn bốn phương.
Thoáng nhìn, tầm mắt hắn tập trung vào ngọc giản màu tím lặng lẽ bay lơ lửng trên không trung.
“Ta đã ưng ý thì không thứ nào có thể dễ dàng thoát được”.
Lâm Nhất khẽ cười một tiếng, vươn tay định lấy ngọc giản đã bị phá vỡ cấm chế mang đi, nhưng lúc này đột nhiên có sự thay đổi.
Một hướng không gian bỗng dưng rung lên, vô số quang ảnh màu máu bao trùm tứ phía.
Hắn còn chưa phản ứng lại thì một tia huyết mang màu đỏ sẫm đã đập vỡ ngọc giản màu tím.
Một luồng thông tin khó hiểu hiện lên trong đầu Lâm Nhất, Thất Sát Quyền, chém hết chúng sinh, tàn sát vạn vật, giết, giết, giết!
Bảy chữ giết liên tục giống như sấm sét nổ tung trong đầu hắn, ong ong không ngừng.
Ở nơi nào đó trong điện Tàng Thư.
Du trưởng lão và Mặc Linh khoanh chân ngồi trước một bàn trà, trà xanh bốc lên khói trắng, toả ra hương thơm thoang thoảng.
“Ta rất trông chờ không biết tiểu tử này sẽ lấy được ngọc giản phẩm cấp nào trong điện Tàng Thư”.
Du trưởng lão đặt chén trà xuống, mỉm cười cất lời.
“Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì hẳn là hắn có thể phát hiện ra những ngọc giản màu đen ẩn giấu bên trong”.
Sắc mặt Mặc Linh lạnh lùng, nàng ta nâng chén trà lên bình tĩnh nói, toát lên vẻ đẹp yên tĩnh.
Du trưởng lão khẽ cười: “Cô rất tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375199/chuong-1778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.