Bỗng nhiên, đáy mắt tiền bối Đường Du loé lên vẻ khác lạ, sau đó nói ra một câu chẳng đầu chẳng cuối.
Du Mộc thoáng ngây ra, ngay sau đó ngạc nhiên đáp: “Đường sư huynh, chẳng lẽ có suy nghĩ gì? Nhưng thằng nhóc này dù gì cũng đến từ Đế Quốc Đại Tần, nền tảng kém hơn nhiều so với những người khác”.
“Ta không nghĩ xa như thế, nhưng Lâm Nhất này quả thực đáng để chú ý đến hắn. Chẳng qua là, Du Mộc sư đệ có chút coi thường Lăng Tiêu Kiếm Các rồi, ha ha, Lăng Tiêu Kiếm Các này không có đơn giản như vậy đâu, năm đó khi nó còn ở thời điểm thịnh vượng nhất đủ để khiến cho chín đại bá chủ đều không dám khinh thường. Cho dù bây giờ đã lụn bại rồi thì cũng có hai kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách trấn thủ”.
Tiền bối Đường Du hờ hững cười nói.
“Không thể nào?”
Đáy mắt Du Mộc thoáng vẻ giật mình, một Tông môn của Đế Quốc hạng trung trong thành U Châu lại có được hai kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách.
Không phải hơi khoa trương sao, cho dù là thư viện Thiên Phủ thì kẻ cạnh cảnh giới Thiên Phách cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay của một bàn tay mà thôi.
Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến việc thư viện coi trọng Linh văn hơn, những kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách của những thế lực bá chủ khác đều nhiều hơn một chút. Nhưng dù vậy, lầu Tàn Kiếm là nơi có nhiều kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách nhất thì cũng chẳng thể nhiều hơn đầu ngón tay của hai bàn tay.
Còn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375108/chuong-1687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.