Việc đắc tội với Mặc Linh tạm thời không nghĩ ra biện pháp giải quyết, Lâm Nhất cũng chỉ đành phải để sang một bên.
Tính tình của hắn tuỳ ý, cũng không thực sự quá để tâm đến chuyện này.
Trái lại, hắn rất hứng thú đối với Thần thông mà Liễu Vân Yên nhắc đến, sự chấn động trong lòng khó mà dùng ngôn từ để diễn tả được.
“Thần thông phân thành ba cấp, tiểu Thần thông, đại Thần thông và vô thượng Thần thông, được sinh ra trong thời kỳ Thịnh thế Hoàng kim. Thuật Thần thông trong thời kỳ Thịnh thế Hoàng kim vô cùng đặc sắc, đủ để sinh ra hàng ngàn loại Thần thông khác. Nhưng sau khi thời kỳ Thịnh thế Hoàng kim bị huỷ diệt thì đã có rất nhiều bản bị thất truyền hoặc bị bỏ sót, đến nay số lượng Thần thông nằm trong tay các đại thế lực đã vô cùng ít ỏi”.
Liễu Vân Yên thoáng ngừng rồi khẽ giọng nói: “Thư viện Thiên Phủ của chúng ta cho dù tính trên cả cổ vực Nam Hoa này cũng được coi là có chút danh tiếng, nhưng cũng chỉ nắm được mười loại tiểu Thần thông. Trên tiểu Thần thông còn có đại Thần thông, về đại thần thông thì cho dù có là thế lực bá chủ cũng rất hiếm có được, còn về vô thượng Thần thông, e là chỉ có những nơi thánh địa cổ xưa thì may ra mới có được”.
Thấy Lâm Nhất nghe đến xuất thần, ngẩn ra không nói gì, Liễu Vân Yên cười nói: “Nhưng mà ta cũng biết sơ sơ một chút, Mặc Linh sư tỷ hẳn là biết nhiều hơn”.
“Không phải chứ, cô và nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4375107/chuong-1686.html