Một tiếng nổ mạnh vang lên trong đầu Bạch Đình, ông ta lập tức từ một người trưởng lão cao cao tại thượng biến thành kẻ tạp dịch gánh phân ở Thảo Mộc phong, sự thật khiến ông ta không thể chấp nhận được.
Nhưng điều này không cho phép ông ta khước từ, ngay tức khắc có chấp sự bước tới lôi ông ta đi.
Mai hộ pháp xoay người lại nhìn Lâm Nhất, nhìn vết thương trên người hắn, nói khẽ: “Lâm Nhất, tông môn đã đưa ra hình phạt dành cho ngươi, phế bỏ một sợi huyền mạch, giam vào vách Xám Hối hai năm, ngươi có gì muốn nói không?”
“Xin cứ ra tay”.
Lâm Nhất không nói lời thừa, mặt không chút cảm xúc.
“Ngươi có hối hận không?”
“Ta không hối hận, chỉ hận kiếm trong tay mình không đủ mạnh, chỉ có thể giết một người. Tiền bối ra tay đi ạ, tạ ơn tông môn vì đã không giết ta...”
Lâm Nhất chậm rãi nhắm mắt lại, bình tĩnh chờ đợi hình phạt.
“Hộ pháp!”
Lạc Phong kinh hãi, hoàn toàn sững sờ, không kìm được gọi thất thanh.
Thấy Mai hộ pháp trừng phạt Bạch Đình, còn suýt đánh chết ông ta, ông cứ tưởng việc này có chuyển biến tốt.
Dù Lâm Nhất có bị phạt cũng sẽ không quá nặng.
Nhưng khi nghe Mai hộ pháp nói phế bỏ một sợi huyền mạch của Lâm Nhất, ông hoàn toàn chết lặng.
Sao có thể phế bỏ huyền mạch? Chưa kể đến nỗi đau do huyền mạch bị nát mang lại, tu vi thụt lùi như một đòn trí mạng đối với võ giả.
“Lạc Phong, ngươi có lời muốn nói ư?”
Mai hộ pháp trầm giọng hỏi.
“Mai hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4374643/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.