Không thể quay đầu? Ta cứ quay đầu đấy!
Tư tưởng của người kiếm khách luôn quyết chí tiến tới, ngoài ta ra thì còn ai nữa!
Tim Lâm Nhất đập thình thịch, vẻ mặt nghiêm nghị, khí huyết toàn thân sôi trào, một sự sắc bén dâng lên. Nhìn biển máu mênh mông, sát khí vô tận, hắn bùng nổ kiếm thế, bước từng bước ra ngoài.
Trong nháy mắt Lâm Nhất đã bị biển máu này nuốt chửng, bị luồng kiếm ý vô tận kia vùi lấp.
“Không!”
Nhìn thấy cảnh này, Lý Vô Ưu không khỏi nghẹn ngào hét lớn, nổi giận mắng: “Đệt mẹ ngươi, rừng Táng Kiếm cái quái gì, lão tử sẽ giết ngươi!”
Xoạt!
Tinh Quang bắn ra từ trên người hắn ta, đôi mắt tràn đầy phẫn nộ.
Keng keng!
Hắn ta xông vào rừng Táng Kiếm, rút kiếm chém loạn xạ như phát điên, chém đứt hết cây trúc này đến cây trúc khác.
Nhưng những cây trúc xanh kia dường như bất tử, không ngừng sinh sôi, chém mãi không hết.
Ầm!
Khi biển máu mênh mông cùng với luồng kiếm ý dồi dào kia sắp hoàn toàn nuốt chửng Lâm Nhất, trên người hắn đột nhiên toả ra ánh hào quang lấp lánh, trong suốt như ngọc không dính bụi, không đẫm mưa sương.
Ngay sau đó, một luồng kiếm ý thuần tuý và cô đọng, hàm chứa sự sắc bén vô tận điên cuồng phóng ra từ trên người hắn.
Leng keng!
Luồng kiếm ý này khiến cho cả rừng trúc đều phải đong đưa vì nó. Những cây trúc xanh va vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh như chuông gió, kéo dài liên tục mãi không ngừng.
Biển máu mù trời, kiếm ý cuồn cuộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373857/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.