“Bọn họ không đuổi theo ư?”
Trên lưng Huyết Long Mã, Lý Vô Ưu tỏ vẻ nghi hoặc.
“Quả thật không có, cánh rừng trúc này có hơi quái lạ, có gì đó không đúng…”
Lâm Nhất nhìn rừng trúc bị sương mù bao phủ, cảm giác đầu tiên là rất cổ quái, nhưng lại cũng có gì đó quen thuộc, khiến người ta cảm thấy hoảng hốt, tim bất giác đập nhanh hơn.
Mạo hiểm tiến vào khu rừng này là vì muốn đánh cược một lần, cược đám người phía sau không dám đuổi theo.
Sự thật chứng minh, Lâm Nhất đã thành công.
Nhưng thoạt nhìn, đây cũng không hẳn là chuyện tốt, sau khi Huyết Long Mã dạo quanh rừng trúc một vòng, bọn họ phát hiện mình đã bị lạc.
Đúng vậy, chính là lạc đường.
Vòng tới vòng lui, có cảm giác không đi được bao xa nhưng lại không cách nào tìm được đường quay lại.
Khụ! Lý Vô Ưu ho khan một tiếng, máu tươi tràn ra khóe miệng, thân hình gầy yếu của hắn ta càng thêm bạc nhược.
“Xuống đây đi, để ta giúp ngươi tiêu trừ kiếm ý trong cơ thể trước đã!”
“Nhưng ở đây…”
“Không thể tính nhiều hơn được!”
Sau khi căn dặn Huyết Long Mã đừng chạy lung tung, Lâm Nhất liền đỡ Lý Vô Ưu xuống.
Nếu như đổi thành những người khác thì ở nơi này, dù có linh đan diệu dược trong tay cũng không cứu nổi mạng Lý Vô Ưu.
Nhưng Lâm Nhất lại khác.
Bán Bộ kiếm ý của hắn còn mạnh hơn rất nhiều so với Hoàng Phủ Tịnh Hiên, cách kiếm ý Hoàn Chỉnh không còn xa.
Chỉ cần nghiền nát kiếm ý mà đối phương để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373854/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.