Ngôi sao nhỏ trong ngọc bội màu trắng trong suốt như pha lê phát ra quang mang nhưng không rực rỡ lắm.
Lý Vô Ưu lắc lư trong tay vài lần, không biết là có ý gì.
Những người mới khác đều như hắn ta, cũng chẳng ai hiểu là thế nào.
Khi mọi người đang tò mò, giọng của Bạch Đình trưởng lão trên bục cao lại vang lên.
“Mọi người đều nhìn thấy ngọc bội đấy, mỗi người rót một chút linh nguyên vào, ngọc bội sẽ gắn liền với một mình ngươi. Ngọc bội danh ngạch hạt giống có bốn sao, những người mới khác đều chỉ có một sao. Muốn trở thành đệ tử của Lăng Tiêu Kiếm Các, khi ra khỏi Lăng Tiêu Giới, ít nhất phải có bốn sao mới được”.
Lời này vừa dứt, hiện trường lập tức xôn xao, thì ra danh ngạch hạt giống có lợi như thế.
Tương đương với không cần làm gì, chỉ cần ra được là có thể trở thành đệ tử chính thức của Lăng Tiêu Kiếm Các.
“Còn các ngươi”.
Bạch Đình dừng một chút rồi nói tiếp: “Cần phải giết được yêu thú trong Lăng Tiêu Giới, để ngọc bội hấp thu linh khí trong yêu đan, như thế số lượng sao mới tăng lên. Nếu số lượng đan đủ nhiều, sau khi ra khỏi Lăng Tiêu Giới còn có bất ngờ đang chờ đợi các ngươi nữa đấy”.
“Nếu số sao trong ngọc bội không đạt bốn sao thì cuối cùng sẽ bị đào thải. Đương nhiên, nếu có ai ‘tốt bụng’ đồng ý truyền linh khí của sao cho các ngươi thì nội quy cũng cho phép”.
Người tốt bụng? Lý Vô Ưu và Lâm Nhất không tin, câu này thật dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373835/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.