Lý Vô Ưu thấy Lâm Nhất đi ra từ phòng thì giật nảy mình.
Hai mắt Lâm Nhất trũng sâu, sắc mặt vàng vọt lộ rõ vẻ mệt mỏi, cậu ta bật cười hỏi: “Lợi hại đó huynh, ta còn đang nghĩ ba ngày nay huynh làm gì mà không ra khỏi cửa, hoá ra là bị hút khô à?”
“Cút”.
Tâm trạng Lâm Nhất rất tốt, hắn chỉ cười mắng một câu rồi thôi.
“Ha ha ha”, Lý Vô Ưu càng cười lớn hơn.
Ba ngày qua Lâm Nhất ngày đêm không ngừng nghỉ, luyện chế thêm mười ba viên Tiên Thiên đan nữa, thất bại ba lần, những lần khác đều thành công.
Tỷ lệ thành công cao như vậy nên hắn khá vui.
Mười viên Tiên Thiên đan màu trắng bạc là thu hoạch khá lớn, nếu không có gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ đột phá được tới Tiên Thiên lục khiếu.
Tuy nhiên quả thực tiêu hao hơi nhiều tinh khí thần, mà hiệu suất cũng không cao.
Phải mất ba ngày hắn mới luyện chế được mười viên.
Nhớ lại Luyện Dược sư với khuôn mặt lạnh lùng trong trí nhớ, người ấy làm rất đơn giản cũng thành công, cực kỳ nhẹ nhàng.
Tất cả đều có liên quan đến Tuế Nguyệt Tâm Kinh.
Nếu không luyện Tuế Nguyệt Tâm Kinh, chỉ sợ hiệu suất khó mà nhanh lên được.
Sau khi ra khỏi nhà trọ, Lâm Nhất vừa định dắt ngựa thì Lý Vô Ưu đã cười bảo: “Để ta dắt ngựa cho, huynh lên lưng ngựa chợp mắt một lúc đi, nếu không thật sự không nhìn nổi đâu”.
“Vậy làm phiền đệ rồi”.
“Có gì phiền với không phiền chứ, huynh mau lên đi, đây là điều mà tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373833/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.