Tiếng quát lạnh lùng nặng nề vang lên, một làn khí tức mạnh mẽ quét về phía này.
Cộp cộp cộp! Đồng thời, từ tứ phương tám hướng của quảng trường phía bắc không ngừng có võ giả Tiên Thiên chạy ra.
Trong nháy mắt, sân đấu giá đã bị bao vây.
Lâm Nhất nhướng mày, roi ngựa trong tay cuốn Lưu Thanh đặt dưỡi chân, giẫm lên thật mạnh. Hắn ngẩng đầu lên thì thấy người dẫn đầu bên kia là một người cao to vạm vỡ, khí tức trên người uy nghiêm, tu vi đã đạt tới cảnh giới Bán Bộ Huyền Quan.
Bán Bộ Huyền Quan là chỉ tu vi cao hơn Tiên Thiên thất khiêu, nhưng vẫn chưa thực sự đột phá được Huyền Quan.
Giữa thất khiếu và cảnh giới Huyền Võ, tu vi của người này ở cảnh giới Tiên Thiên đã đến mức không thể thăng cấp nữa.
“Bắc Giác Đại Nhân xuất hiện rồi!”
“Bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên ta thấy chủ nhân của quảng trường phía bắc xuất hiện đấy”.
“Nghe nói ông ta vẫn luôn bế quan đột phá Huyền Quan, bây giờ xem ra tin đồn là thật”.
Không khí hiện trường bỗng chốc nóng lên.
Bắc Giác nhìn Lưu Thanh bị đối phương đạp dưới chân, tức giận hét lên: “Tuổi còn nhỏ mà khẩu khí không nhỏ, thả Lưu Thanh ra ngay cho ta, để lại mười nghìn viên Tiên Thiên đan, nếu không hôm nay ngươi không ra nổi khỏi quảng trường phía bắc đâu”.
Lâm Nhất lạnh lùng đáp trả: “Chắc ông vẫn chưa rõ tình huống lúc này đúng không?”
Lời vừa dứt, Lâm Nhất đã giẫm thật mạnh lên ngực Lưu Thanh, nội kình cuồng bạo theo đó lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373804/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.