Soạt soạt soạt!
Trong làn bụi cuồn cuộn, những võ giả Tiên Thiên rơi xuống phía con yêu thú viễn cổ càng ngày càng đông.
Dù sao thì những nơi mà con yêu thú này đi qua trước đây đều có mưa máu, động tĩnh nó gây ra thật sự rất lớn.
Không muốn khiến người khác chú ý cũng khó.
Tiếng bước chân từ xa đến gần, vẻ mặt của ba lão già tán tu Bán Bộ Huyền Quang trở nên khó nhìn hơn một chút.
Chốc chốc họ lại nhìn yêu thú, chốc chốc lại nhìn Lâm Nhất.
Bộ dạng đó cực kỳ rối rắm, trên mặt đều hiện ra vẻ tham lam và nhát gan, rụt rè.
Lâm Nhất như cười mà không phải cười nhìn đối phương, vẻ mặt thoải mái, động thủ không sốt ruột chút nào.
“Viên yêu đan này nhường cho Lâm huynh đệ vậy, chúng ta đi trước”.
Ba lão già cân nhắc trong lòng rất nhiều, cuối cùng quyết định từ bỏ, nghiến răng nghiến lợi rút lui.
Cuối cùng, trước khi đám người chạy đến thì có có vài lão quỷ ảo não che khuôn mặt rồi bỏ đi.
Lâm Nhất cũng không ngạc nhiên lắm với kết quả này.
Ba lão già ham sống sợ chết chắc chắn sẽ không liều mạng với hắn vì con yêu thú viễn cổ này.
Trước đó, hắn dùng lệnh bài Ô Quang, một mình đối đầu với cả cao thủ của Vương gia, khiến cho đối phương không thể không phục.
Huống chi là ba lão già này, chỉ là tán tu bình thường không thể so sánh với Bán Bộ Huyền Quang như Vương Bác.
“Xui xẻo!”
“Mỡ dâng đến miệng mèo còn rớt, sớm biết thế ta đã vào mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373785/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.