“Hai người kia đúng là quyết đoán!”
Hắn đúng là đã quá xem thường thực lực Tứ đại tông môn rồi, hiển nhiên là Bạch Lê Hiên và Tư Tuyết Y đã trực tiếp ra tay mà không chút do dự.
Nghĩ tới những át chủ bài mà họ chuẩn bị trước, hiển nhiên đã lên kế hoạch từ lâu.
Lâm Nhất cũng không ngoái đầu nhìn, lao thẳng về phía trước, nửa nén hương sau, hắn đã ra khỏi nơi mai táng kia
Còn chưa kịp đứng vững, trên đỉnh đầu hắn có một bóng đen khổng lồ vụt qua. Bùm! Bầu trời đổ mưa máu.
“Trời ơi... thứ quái quỷ gì thế?”
“Là yêu thú, chạy mau!”
Bên ngoài nơi này còn có một đám võ giả Tiên Thiên thực lực thấp kém tụ tập. Tu vi của đám người này chỉ dao động từ tam khiếu tới tứ khiếu, không thể nào ngăn chặn sự xâm nhập của ma khí, chỉ có thể ở bên ngoài chờ thời.
Mà lúc này đột nhiên nhìn thấy cảnh đó, họ sợ tới điếng người rồi co giò chạy.
Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn thì đúng là có một con yêu thú kích thước khổng lồ đang dùng hai cánh chạy trốn thục mạng.
Mưa máu chính là máu tươi từ trên vết thương của nó rải ra.
Xèo xèo!
Máu tươi nhỏ xuống mất đất lập tức bốc lên khói độc vang lên tiếng thiêu đốt.
Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, yêu thú viễn cổ hiển nhiên là đã chạy ra được mộ cung.
Chẳng lẽ dẫn một đám kẻ chết thay vào nên cửa mộ cung đã bị Bạch Lê Hiên mở được rồi? Nghiêm túc quan sát thì trên bầu trời có vài con yêu thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373784/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.