Trong miệng hố lửa, một đạo quang mang lóe lên, chính là lão giả áo gai, mặt xám mày tro đi ra, quan sát sắc mặt vô cùng khó coi của người này, mọi người biết ông ta chắc chắn không diễn.
Vẫn chưa tìm được dung nham chi tâm bát phẩm...
Nhưng cũng nằm trong dự đoán của mọi người, cho dù tu vi của lão giả áo gai đó đã đạt đến Tiên Thiên thất khiếu, cũng tuyệt đối không dám ở quá lâu trong miệng núi lửa, càng không dám tiến vào quá sâu.
Trừ khi có cường giả cảnh giới Huyền Võ ở đây mới may ra có chút cơ hội.
Nhưng thời gian qua lâu, cho dù là cường giả cảnh giới Huyền Võ tới thật thì cũng không biết phải làm gì.
Lâm Nhất chết rồi ư? Đương nhiên chưa chết, ngày đó hắn tu luyện thoải mái trên địa hỏa Viêm Mạch.
Hiện tại ở trong dung nham nóng chảy này, chỉ cần không lặn xuống quá sâu thì không lo đến tính mạng.
Tử Viêm Thánh Hỏa trong hộp kiếm cổ chầm chậm bốc cháy, một đoàn lửa tử sắc chí âm chí hàn bao bọc lấy hắn vào trong.
Nham thạch cuồng bạo bên ngoài, nhiệt độ khủng bố đều không thể tổn hại được đến hắn.
Mặc dù không chết, nhưng trạng thái hiện tại của Lâm Nhất cũng không được tốt lắm.
Ngay đến kiểm tra xem thương thế trên người nặng thế nào hắn cũng không làm được, mệt mỏi muốn ngủ, mí mắt nặng nề vô cùng.
Khi thương thế nặng đến một mức độ nhất định, cơ thể sẽ tự động ngất đi.
Trong lòng Lâm Nhất hiểu rõ, đây là bản năng tự vệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-truyen-ky-kiem-than-yeu-nghiet/4373712/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.