La Thanh trợn tròn mắt, vội vàng hoảng hốt nói: “À không, ta chẳng có quan hệ gì với Tống Sương hết”.
Nhưng hắn ta còn chưa kịp dứt lời thì Diệp Thần Phi đã nhẹ nhàng hạ tay xuống, La Thanh chỉ cảm thấy có một ngọn núi đè trên người mình, miệng phun máu tươi, đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.
“Ai dám gây chuyện ở Vạn Bảo các!”
Bỗng nhiên, có một hơi thở mạnh mẽ bùng nổ ở tầng dưới Vạn Bảo các.
Một lão giả mặc cẩm bào chậm rãi bay lên.
Vẻ mặt nghiêm nghị, khí chất bất phàm.
Đó là khí thế của Hóa Thần kỳ!
Nhưng sau khi Diệp Thần Phi đảo mắt qua, ông ta suýt chút nữa sợ đến nỗi tiểu ra quần.
“Là ta, ngươi làm gì được ta?”, Diệp Thần Phi thản nhiên nói.
“Tiền bối, chuyện gì cũng phải từ từ!”, lão giả Hóa Thần kỳ vội vàng chắp tay.
Diệp Thần Phi cụp mắt xuống.
“Quỳ đó trước đã”.
Vạn Bảo các thành Túc là một trong những kiến trúc đặc sắc số một số hai.
Nó cao bảy tầng, xung quanh là trận pháp xoay vòng.
Nhất là khi đêm đến, mấy tầng trên cao sẽ phát ra vầng sáng tím lập lòe, quý khí không sao tả nổi.
Nhưng vào hôm nay, mấy tầng bên dưới đã bị người đánh sập.
Gỗ vụn và mái ngói ầm ầm nổ tung, rơi mỗi nơi một mảnh.
Một người hờ hững đúng đó, còn những nhân vật đáng gờm của Vạn Bảo các lại quỳ dưới chân hắn, quỳ rạp trước mặt hắn.
“Đó rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là nhân vật có thân phận rất cao của Vạn Bảo các?”
“Ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ton-thien-ha/478693/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.