Hai ngày sau, quỹ đạo cuộc sống của Tử Ngai trở lại bình thường. Cả ngày cô chỉ quần quật ở nhà dọn dẹp và nấu cơm, sau đó thì chăm sóc cho Điền Điền. Vụ việc của Tống Hy lần trước cô đã sớm quên đi rồi, dù sao sự việc đã được giải quyết, nên cô cũng không để trong lòng nhiều làm gì. Giả sử mọi thứ vẫn chìm trong tối, thì cô nhất định canh cánh trong lòng không thôi.
Tử Ngai vui vẻ suốt ngày, sắc mặt tươi tắn, nước da trắng sáng lên không ít. Cũng một phần nhờ vào sữa tắm đắt tiền mà Bối Nhuận Dư mua cho cô.
Tự mình đứng trước gương ngắm nghía, Tử Ngai mặc lên người chiếc váy chữ A đơn giản màu trắng, phần eo được điểm hai sợi dây bảng to để cột eo, như thế càng làm bật lên vóc dáng eo thon, ngực đầy của cô.
Tử Ngai cực kỳ hạnh phúc, Điền Điền nhìn thấy mẹ mình xinh đẹp như thế cũng rất thích. Cậu lấy ra chiếc điện thoại cảm ứng nhỏ nhắn, phù hợp cho con nít xài. Đây là món quà mà bà nội Chu Thái đã mua cho cậu, còn cách sử dụng thì là Bối Nhuận Dư chỉ điểm.
Điền Điền nhân lúc mẹ không chú ý, cậu vội hướng camera sau chụp trộm Tử Ngai, nhìn dáng vẻ hào hứng ngắm bản thân trong trong gương của mẹ, Điền Điền trộm cười theo.
Cậu tích tắc gửi liền cho Bối Nhuận Dư. Bây giờ chỉ mới có ba giờ chiều, Bối Nhuận Dư cẫn trong giờ làm việc, nhưng khi nhìn thấy ảnh mà con trai gửi, trong lòng bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-thuong-tuong-xin-buong-tha-vo-ngoc/3322573/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.