"Hàn tiểu thư."
Thất Lãnh thấy cô bước ra, cúi đầu chào.
"Tôi đã nói anh đừng gọi tôi là Hàn tiểu thư rồi mà, cứ gọi như bình thường đi."
"Thuộc hạ không dám."
"Nếu lão đại đã bảo anh để mắt đến tôi thì từ giờ anh phải nghe lời tôi chứ không phải là lão đại."
Thất Lãnh cuối cùng cũng lộ ra vẻ khó xử.
"Thất Lãnh."
"Thuộc hạ hiểu. Kỳ Âm tiểu thư."
Hàn Kỳ Âm bó tay, xem ra không thể ngày một ngày hai mà khiến bọn họ không khách sáo với cô nữa.
"Đúng rồi Kỳ Âm tiểu thư, lão đại nói rằng lần trước tiểu thư làm rất tốt, đã giúp được lão đại rất nhiều..."
Thất Lãnh nói.
"Vậy sao?"
Hàn Kỳ Âm hiểu ý mà Thất Lãnh nói.
"Vậy tôi đi xử lí giúp lão đại."
Thất Lãnh không nói gì, đi theo sau Hàn Kỳ Âm, đến phòng thông tin cô nhìn anh ta, Thất Lãnh không ngăn cản. Cô muốn đi vào xem một chút.
Hàn Kỳ Âm mở cửa bước vào. Thất Lãnh đứng bên ngoài, bên trong phòng thông tin vẫn là các thiết bị máy tính tối tân của Cố Thâm, còn có camera khắp tờ nhà. Hàn Kỳ Âm nhớ đến chuyện lúc trước hắn biết cô gửi tin nhắn cho Mộ Dung Nham, có lẽ tất cả thông tin đều đồng thời được gửi đến cho hắn.
Vậy là bây giờ cô có làm gì hắn cũng sẽ biết, nhưng hắn lại không ngăn cản. Cố Thâm đã coi cô là người của hắn, hắn tin tưởng cô.
Hàn Kỳ Âm cười thầm, ngồi xuống ghế. Mười ngón tay lại múa trên bàn phím, hóa ra lần trước hắn để cô đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269918/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.