Hàn Kỳ Âm không làm phiền Cố Thâm nữa, định đi tìm Mộ Dung Tuyết. Muốn đến tìm cô ấy cũng rất dễ, chỉ cần đến phòng Mạc Tư Huyền là được.
Đến phòng Mạc Tư Huyền rồi, cô gõ gõ cửa, tiếng bước chân lập tức truyền ra, Mộ Dung Tuyết nhìn thấy cô thì vui mừng
"Kỳ Âm..."
"Dung Tuyết."
"Cô vào đây đi."
Mộ Dung Tuyết kéo tay cô vào. sau đó cẩn thận đóng cửa.
Trên đầu giường cô thấy một bát cháo nghi ngút khói, có lẽ là Mộ Dung Tuyết đang cho Mạc Tư Huyền ăn, cô hỏi
"Dung Tuyết, cô đang đút cho Mạc Tư Huyền ăn à?"
Biểu cảm trên gương mặt Mộ Dung Tuyết cười khổ
"Đúng vậy. Nhưng anh ấy ăn được ít lắm, tôi phải đút từng thìa nhỏ."
Nhìn Mộ Dung Tuyết vì chăm sóc Mạc Tư Huyền mà cũng gầy đi không kém, cô nắm tay Mộ Dung Tuyết an ủi
"Dung Tuyết, cô cũng phải chú ý giữ gìn sức khỏe..."
Mộ Dung Tuyết gật đầu, hai người bọn họ ngồi xuống ghế sofa gần đó. Hàn Kỳ Âm đang muốn nói cho Mộ Dung Tuyết nghe việc mình đã mang thai, Mộ Dung Tuyết lúc này cũng đồng thời cất tiếng
"Kỳ Âm. Tôi có chuyện muốn nói với cô."
"Dung Tuyết. Thực ra tôi có chuyện muốn nói với cô."
Hai người cùng nhìn nhau, sau đó Mộ Dung Tuyết nói
"Kỳ Âm. Cô nói trước đi."
Hàn Kỳ Âm đột nhiên hồi hộp, ấp úng mãi mới nói thành câu
"Dung Tuyết, thực ra tôi...có thai với lão đại rồi?"
"Sao cơ?!"
Mộ Dung Tuyết đứng phắt dậy khỏi ghế, mắt mở to hét lên, sau đó thấy mình quá lớn tiếng, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269917/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.