"Mạc Tư Huyền, chuyện này là sao?"
Cố Thâm lúc này mới lên tiếng.
"Lão đại, thuộc hạ không quen cô ta."
Mạc Tư Huyền rút tay ra, thanh minh.
Không ngờ lại bị cưỡng hôn ngay trước mặt Cố Thâm, còn cả Mộ Dung Tuyết nữa, tự nhiên lại đến đây.
Ánh mắt Mạc Tư Huyền như hai tia laze bắn thẳng về Hàn Kỳ Âm, cô liền nép vào lòng Cố Thâm cười trộm. Hihi không ngờ Mạc Tư Huyền cũng có ngày này, cô gái cá tính như Mộ Dung Tuyết, cô thích!
Mộ Dung Tuyết cau mày
"Sao lại không quen? Chúng ta từng gặp nhau rồi mà?"
Mộ Dung Tuyết nhất quyết không buông tay ra.
Hai người cứ giằng co qua lại. Hàn Kỳ Âm còn đổ thêm dầu vào lửa
"Dung Tuyết, người mà cô thích là Mạc Tư Huyền à?"
"Đúng vậy."
Mộ Dung Tuyết không hề đỏ mặt, khẳng định.
"Hóa ra anh tên là Mạc Tư Huyền à?"
Mộ Dung Tuyết ngước lên hỏi, cười ngọt ngào, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp.
Hàn Kỳ Âm đúng là bái phục Mộ Dung Tuyết, không cần biết tên hay gì hết, xách vali trực tiếp đi tìm Mạc Tư Huyền. Gặp rồi ngay lập tức cưỡng hôn anh ta.
Khóe môi Mạc Tư Huyền giật giật, sống bao nhiêu năm rồi, lần đầu tiên thấy cô gái không biết xấu hổ giống như Mộ Dung Tuyết.
Mạc Tư Huyền hít sâu một hơi kiềm chế
"Làm ơn buông tay ra. Chúng ta không hề thân thiết."
"Còn nữa, tôi không thích cô."
"Không sao. Tôi thích anh là được!"
Mộ Dung Tuyết không chùn bước, tự tin nói.
Mạc Tư Huyền "..."
Anh ta lần đầu cạn ngôn. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269875/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.