Chiếc trực thăng bay đầu tiên là của Cố Thâm, đằng sau còn bốn chiếc trực thăng nữa bay theo sau. Từ lúc bầu trời còn nửa sáng nửa tối cho đến khi bình minh ló rạng, ánh mặt trời xuyên qua làn mây tạo thành các tia sáng le lói. Tư Duệ vẫn giữ vững tốc độ, xung quanh chỉ có tiếng động cơ và tiếng gió thổi phần phật, vậy mà đột nhiên có một tiếng động lớn va chạm ở đằng sau khiến cho không gian yên bình bỗng chốc bị phá vỡ.
"Bùm!"
Chiếc máy bay đằng sau do thuộc hạ của Cố Thâm lái bất ngờ bị trúng đạn nên mất đà lảo đảo trên bầu trời.
" Chết tiệt!"
Tư Duệ chửi
"Thằng khốn nào dám tấn công chúng ta thế?!"
Mạc Tư Huyền đã ngay lập tức liên lạc với bộ trưởng quốc phòng Singapore. Trực thăng của Cố Thâm còn được đặc cách đi lại tự do ở không phận, không có lí nào hắn lại bị tấn công.
Bây giờ không biết ai đã đột ngột tấn công, thuộc hạ của Cố Thâm lái trực thăng tránh đạn, trực thăng của Cố gia được làm bằng vật liệu chống đạn, đạn được bắn từ một con thuyền ở trên biển kia, khoảng cách xa như vậy mà bọn chúng vẫn có thể bắn trúng trực thăng của hắn.
Hàn Kỳ Âm ở trong lòng Cố Thâm, bị giật mình bởi tiếng động lúc nãy, chợt mở bừng mắt ra. Đầu óc ngái ngủ còn chưa kịp nhận thức, cô ngồi thẳng người dậy ngó nghiêng xung quanh, cảm nhận thứ mềm mềm dưới mông cùng với vòng tay mạnh mẽ quen thuộc, liền đoán ngay được mình đang ở trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269816/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.