Tư Duệ vừa nghe thấy Hàn Kỳ Âm nói thế, anh ta cau mày hỏi
“Ý của cô là sao?”
“Ý của tôi là cánh cửa đó chỉ có thể mở được từ bên ngoài, vậy nên Lam Ngải Huyền mới bị nhốt trong này không thể ra ngoài, và một khi chúng ta động vào cơ quan bí mật làm cho một cánh cửa khác mở ra, cánh cửa đá bên ngoài kia sẽ đóng lại.” Cô trả lời
“Vậy tại sao bây giờ cô mới nói?”
Hàn Kỳ Âm hết nói nổi
“Anh không biết người cổ đại ngày xưa thường đặt rất nhiều hệ thống bẫy ở trong kim tự tháp sao? Chúng ta không còn cách nào khác đâu, hơn nữa anh ta cũng từ bên ngoài vào đây, nếu như bên trong bức tường này có lối ra, chúng ta chắc chắn sẽ thoát được ra ngoài.”
Cô chỉ vào Mộ Dung Nham.
Cố Thâm không nói nhiều
“Đi thôi.” Hắn ra lệnh.
Cô nhìn hắn không có một chút quan tâm nào đối với Mộ Dung Nham, bèn đánh liều hỏi hắn
“Lão đại…còn anh ta? Chẳng lẽ chúng ta bỏ mặc anh ta chết ở đây hay sao?”
Cố Thâm không trả lời, có nghĩa là hắn thực sự sẽ bỏ mặc Mộ Dung Nham ở đây, cứu người không phải sở thích của hắn.
Tư Duệ ở bên cạnh lại dội cho cô thêm một gáo nước lạnh
“Cô còn định đèo bòng thêm anh ta sao? Chúng ta còn không biết sẽ thế nào đâu…”
Hàn Thước im lặng không nói gì, nhưng biểu cảm có vẻ cũng không muốn vác anh ta đi cùng.
Hàn Kỳ Âm hiểu tình hình của bọn họ, nhưng cô không thể thấy chết mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tinh-me-luyen-vo-han-su-diu-dang-doc-nhat/1269770/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.