Tưởng Úy Dân ngưng thần nhìn Ngũ Phương giáo chủ đột nhiên la lên một tiếng :
- Ngươi..
Ngươi làm sao? Lão không nói thêm được nữa nhưng tiếng la hoảng làm cho toàn trường chú ý, cả Từ Văn cũng vậy. Ngũ Phương giáo chủ mắt chiếu ra những tia sáng hung dữ lớn tiếng hỏi lại :
- Bản tòa làm sao?
Tưởng Úy Dân đưa mắt nhìn Từ Văn rồi ngập ngừng :
- Thật là không ngờ...
Từ Văn hỏi lại :
- Không ngờ làm sao?
Tưởng Úy Dân đáp :
- Thuật dịch dung tuy môn hộ tương tự nhưng vẫn có chỗ tinh tế hay thô sơ, Giáo chủ tuy biến đổi thanh âm song tại hạ vẫn có thể căn cứ vào thuật dịch dung phán đoán được lai lịch của Giáo chủ.
Lời cáo tố này khiến cho mọi người biết rõ Ngũ Phương giáo chủ đứng đó không phải là chân tướng như vậy mà đã cải trang và biến đổi cả thanh âm.
Từ Văn lớn tiếng hỏi :
- Hắn là ai vậy?
Ngũ Phương giáo chủ cất giọng lạnh như băng nói :
- Tiểu tử! Chúng ta ra chỗ khác để giải quyết những điều xích mích đã qua hay hơn..
Tưởng Úy Dân nói theo :
- Từ Văn! Ta tán thành đề nghị của đối phương.
Từ Văn trong lòng ngờ vựa đưa mắt nhìn Tưởng Úy Dân, chàng biết trong chuyện này có điều ngoắt nghéo nhưng không tiện hỏi ra trước mặt mọi người vì điều bí mật của Tưởng Úy Dân cũng như thân thế chàng không thể tiết lộ được. Chàng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049638/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.