Từ Văn hít mạnh một hơi chân khí rồi nói :
- Phải chăng tôn giá có ý trêu cợt tại hạ?
Quỷ Hồ phu nhân nói :
- Ngươi không đáng đâu.
- Tại hạ lấy lễ thỉnh cầu tôn giá nói thực cho.
Lão già lại máy môi muốn nói câu gì song lại dừng dường như có điều tâm sự mà không dám hở môi. Quỷ Hồ phu nhân lại vọng lên tiếng cười lạt ra chiều kẻ cả coi Từ Văn chẳng vào đâu, mụ dùng âm điệu lạnh như băng tuyết đáp :
- Địa Ngục thư sinh, ngươi biết điều thì xuống núi đi.
Từ Văn lửa giận bốc lên ngạo nghễ đáp :
- Nếu không thì sao?
Quỷ Hồ phu nhân hững hờ đáp :
- Nếu không thì ngươi vĩnh viễn chẳng được xuống núi nữa.
Từ Văn ra giọng thách thức nói :
- Cái đó chưa chắc.
Quỷ Hồ phu nhân nhấn mạnh :
- Cái đó là tự ngươi tìm đến cái chết.
Từ Văn vẫn cương quyết :
- Tại hạ mà chưa đạt được mục đích thì nhất định không về.
Lão già tỏ vẻ rất bồn chồn luôn luôn ra hiệu cho Từ Văn bỏ đi, Quỷ Hồ phu nhân lại dùng phép truyền thanh nói :
- Tưởng Úy Dân điều ước trước nay đã thủ tiêu thôi ngươi đi đi.
Lão già biến sắc nhìn Từ Văn nói :
- Thằng ngốc kia! Thế là ngươi làm hư hết bao nhiêu công trình của ta.
Lão nói xong văng mình xuống hồ chạy đi, chớp mắt đã mất hút trong làn sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049625/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.