Liễu Thiến Thiến hỏi :
- Còn nô gia đây thế nào?
Từ Văn đáp :
- Cô nương cũng đẹp lắm! Nhất là thân pháp càng xuất sắc hơn người.
Liễu Thiến Thiến thẹn thùng cười nói :
- Nô gia thân phận tôi đòi không dám tiếp thụ mắt xanh của thiếu hiệp.
Từ Văn cười thầm trong bụng :
- Liễu Thiến Thiến đối với mình ra chiều lơi lả. Xem chừng thị mê mẩn tâm thần nhưng màn kịch này còn tiếp diễn lập tức đụng phải chính đề.
Chàng liền hỏi ngay :
- Phải chăng Liễu cô nương có ý muốn viện thủ cho tại hạ?
Liễu Thiến Thiến ngập ngừng đáp :
- Cái đó nô gia không dám đem sinh mạng ra làm trò đùa có điều...
Từ Văn ngắt lời :
- Có điều làm ao?
- Không nỡ nhìn thấy thiếu hiệp...
Từ Văn ngắt lời :
- Tại hạ hiểu rồi.
Liễu Thiến Thiến hỏi :
- Hiểu cái gì?
- Cô nương có ý muốn viện trợ cho tại hạ nhưng cần có điều kiện, phải vậy không?
Liễu Thiến Thiến bưng miệng mà cười thị liếc cặp mắt rất đa tình và cất giọng không được tự nhiên đáp :
- Cơ trí của thiếu hiệp quả người thường không thể kịp được, nhưng nói đến hai chữ điều kiện thì không khỏi mạt sát chỗ dụng tâm của nô gia.
- Cô nương nói đến dụng tâm là trỏ vào việc gì?
Liễu Thiến Thiến hai má ửng hồng mím môi đáp :
- Nô gia chẳng tự xét mình muốn đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049619/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.