Sau bức màn thanh âm làm rung động lòng người lại nổi lên :
- Từ Văn! Ngươi tới đây làm chi?
Từ Văn lại giật mình kinh hãi, chàng tự hỏi :
- Sao đối phương lại biết rõ tên mình? Thanh âm này tựa hồ rất quen tai chứ không phải lạ, nhưng trong lúc thảng thốt mình vẩn chưa nghĩ ra được đã gặp người này ở đâu.
Chàng trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Vì quý môn hạ dẫn tại hạ lên yết kiến tôn giá.
Thanh âm kia lại hỏi :
- Thế là ngươi vì hiếu kỳ mà đến đây ư?
- Có thể nói là như vậy.
- Ngươi có cầu việc gì không?
- Tại hạ chỉ muốn chiêm ngưỡng chân tướng của nữ thần.
Thanh âm kia lại hỏi :
- Chỉ có vậy thôi ư?
- Đúng thế!
- Giữa ngươi và quỷ thần âm dương cách biệt làm thế nào mà hiển hiện pháp tướng một cách khinh xuất được.
Từ Văn cười lạt hỏi lại :
- Tôn giá thực có ý tự xưng là “Thần” ư?
- Ngươi nói vậy là nghĩa làm sao?
- Chẳng có nghĩa gì hết. Tại hạ tuy ngu muội nhưng cũng không bị hai chữ thần tiên làm cho mê hoặc.
Người kia hỏi :
- Thế ra ngươi tưởng ta là người ư?
Từ Văn thản nhiên đáp :
- Chẳng những tôn giá là người mà còn có thể là người quen mặt nữa.
- Ngươi nói hay lắm. Chắc ngươi cũng biết ta sai bảo Thiến Thiến vì mục đích gì mà dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thu-phat-tam/2049618/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.