“Hà tỷ tỷ.”Cao Vân Dao mừng rỡ vội chạy qua, lôi kéo tay Hạ Chi Hà làm nũng: “Hà tỷ tỷ, tỷ đến lúc nào? Sao không cho người thông báo với muội một tiếng?”
“Còn không phải vì tính tình muội quá nóng nảy sao?” Hạ Chi Hà nhẹ nhàng nựng vào cằm nàng một cái, âm thanh êm dịu uyển chuyển: “Nếu để muội biết tỷ sắp đến thì muội sẽ cả ngày bồn chồn không yên, bây giờ tỷ đến rồi không phải rất tốt sao, muội được một ngạc nhiên thú vị, chẳng phải càng tuyệt hơn?”
“Hà tỷ tỷ giỏi nói chuyện quá, muội không tin đâu, theo muội thấy thì…” Ánh mắt Cao Vân Dao giảo hoạt rơi vào trên người Cao Dật Đình, “Hà tỷ tỷ là chờ đại ca đi đón chứ gì?”
“Nha đầu chết tiệt này.” Hạ Chi Hà khẽ quát một tiếng, hai gò má đỏ lên nhưng nhiễm một lớp son, đẹp không tả được.
Hàng mi dài run run, ánh mắt ôn nhu như nước nhẹ nhàng lượn sóng, như vừa xấu hổ vừa sợ hãi, vừa vặn ánh mắt nàng chạm phải ánh mắt của Cao Dật Đình, mặt đỏ lên như có lửa đốt.
Cao Dật Đình cũng ôn nhu nở nụ cười, không tỏ rõ ý kiến.
Vì mẫu thân của Hạ Chi Hà và đại phu nhân Đường Uyển là tỷ muội ruột, hai nhà thường quay lại, trong một năm Hạ Chi Hà luôn ở Cao gia mấy tháng, cho nên, ở Cao gia nàng cũng được xem như một nửa chủ nhân.
Lúc này, các tỷ muội khác, nha hoàn ma ma đều lần lượt tiến lên hành lễ.
Hạ Chi Hà cũng rất thân thiết với các nàng, phẩm cách nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thiep/107655/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.