Đêm trừ tịch, các hoàng tử và con cháu tôn thất đều phải tiến cung dự cung yến, lệnh cấm của Tiêu Lệnh Thù nhờ vậy cũng được giải trừ.
Đối với lệnh cấm không được giải bỏ thì Tiêu Lệnh Thù cũng không để ý, gần đây thời tiết lạnh lẽo, người cũng lười, còn không bằng mỗi ngày nằm ở nhà, đọc sách, luyện chữ, thưởng mai, lại nhìn A Bảo xử lý việc vặt, đến phòng luyện công lăn lộn một hồi, vừa bình yên lại đắc ý.
Chẳng qua ở trong mắt A Bảo, Tiêu Lệnh Thù chính là trạch nam, có thể ngốc ở một chỗ một hai năm cũng không sao. Đương nhiên, trạch nam cũng tốt, cho nên mặc dù bị lệnh cấm phải ở nhà, đối với trạch nam mà nói, thì gãi đúng chỗ ngứa rồi. Chỉ cần Tiêu Lệnh Thù trong lòng không cảm thấy oan uổng khó chịu, trong lòng A Bảo cũng vui vẻ.
Vừa bước vào tháng chạp, tuyết trong kinh thành cũng ngừng rơi, cảm giác vừa mới tốt lành được một hai ngày thì nay tuyết bắt đầu rơi lại, khiến cho hoàng đế Thái tử cùng với triều thần đều lo lắng, sợ tuyết lần này lớn, đưa tới tuyết tai, lại không biết có bao nhiêu lên dân bá tánh phải chịu khổ. Đương nhiên, chuyện lo cho dân cho nước có người sầu, nhưng đối với đại đa số người xuất thân phú quý mà nói thì tuyết có lớn, cùng lắm cũng chỉ oán giận một hai câu, đảo mắt lại sai người lấy tuyết pha trà thưởng mai, làm việc phong hoa tuyết nguyệt.
Đêm trừ tịch ngày hôm nay, tuyết đã ngừng rơi vào buổi sáng, thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-the-khong-de-lam/1062407/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.