Cậu hí hửng cùng anh đi trên hàng lang trường: hehe, lại bắt đầu trò chơi trốn tìm rồi.
Thẩm Phong thành cái giá treo đồ:??
Một cậu nhóc trên cầu thang vừa đi xuống thấy cậu thì chợt quay đầu chơi hướng ngược lại. Cậu thấy một phen này mà nhăn mặt: Ấy ấy, có người báo tin nữa đó à.
Cậu nhóc chạy vội vào lớp 10A5, hướng đến con bé cột tóc đuôi ngựa chỗ bàn 2 gần cửa sổ bàn giáo viên la lên: Cấp báo, Địch tới địch tới theo hướng Đông đang lên cầu thang.
Con bé bất dậy, nhanh như tên phóng chạy ra ngoài. Vút đi mất. Cậu nhóc đến chỗ đám bạn mình cười nói: Nay cứu nó, rồi quay sang tao chỉ chỗ nó trốn thế có được hẳn 2 bịch bánh tráng không nhỉ?
Một thằng khác lại đấm vào lưng nó một cái: Hảo hán tí đê, làm thế cướp công mọi người rồi.
Một cô bé nhỏ đeo kính chuyển tới học chưa lâu không hiểu tình hình, quay qua hỏi: Sao A Nhiên lại chạy thế? Địch là ai?
Bạn nhỏ thắt bím lại giải thích cho cô bé: Là Anh ba của cậu ấy -Mộc Thanh. Mỗi tháng ấy hay đến trường chơi cùng học sinh biếu quà thầy cô. Mọi người trong trường không ai không biết đến anh ấy. Nhìn Nhiên chạy vậy là do hai anh em họ thích chơi vậy đó, người cảnh báo tháng này là Bảo. Tháng sau sẽ là Thắng, họ chỉ cần thấy anh cậu ấy xuất hiện ở đâu đó trong trường rồi chạy về cấp báo. Phần thưởng là 1 bịch bánh tráng 10k.
Cô bé: Woa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-thanh-an/2714842/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.