“Đội trưởng Lạc, hai mươi phút trước camera ở lối vào một quốc lộ gần đó cho thấy, có mười mấy chiếc xe lái đến mục đích, hoài nghi là người hiềm nghi.”
“Đội trưởng Lạc, hai người Tiêu Hải Dương và Lang Kiều đang ở gần đó, tôi bảo họ ở tại chỗ đợi lệnh, nhưng hiện tại không liên lạc được với họ nữa…”
Lạc Văn Chu: “Còn bao xa?”
“Sắp đến rồi, máy bay không người lái vào vị trí-“
“Văn Chu,” Lục Hữu Lương đầu bên kia đột nhiên thấp giọng nói, “Chuyện này hôm nay là chú làm chủ phê chuẩn, cũng là chủ ý của chú, lỡ như xảy ra vấn đề gì, chú…”
“Đội trưởng Lạc, gần nhà xưởng có vết máu và dấu vết nghi là đấu súng, không thấy Lang Kiều với Tiêu Hải Dương đâu.”
Lạc Văn Chu nhắm mắt, cắt ngang cục trưởng Lục: “Không phải chú, chú Lục, cháu biết, là tên khốn nạn Phí Độ kia bố trí. Hắn ta còn bảo chú giấu cháu, điều này cháu cũng đoán được.”
Cục trưởng Lục vừa nghĩ đến câu “tâm thành thì linh” ra vẻ thần bí của Phí Độ trước khi đi là muốn nhồi máu cơ tim, không thốt nên lời, im lặng hồi lâu ông mới nói: “… Chú có hỏi cậu ta là tại sao, cậu ta không nói thật – tại sao vậy?”
Tiếng gió gầm thét và tiếng còi cảnh sát hợp tấu, đèn xe đan nhau dưới màn trời tối đen như mực, chiếu đi thật xa ở vùng Tân Hải trống trải và hoang vắng.
Cổ họng Lạc Văn Chu động nhẹ: “Bởi vì Chu Phượng.”
Lục Hữu Lương: “Cái gì?”
“Bởi vì Chu Phượng, Dương Hân, cô… Phó Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332659/quyen-5-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.