Đào Nhiên nghe Lục Gia thao thao bất tuyệt báo cáo, đầu lại càng lúc càng nặng, tầm nhìn cũng ngày càng mơ hồ, trên xe lăn như sinh ra sức mạnh kỳ quái nào đó, không ngừng kéo anh xuống, Phí Độ đi qua đi lại trước mặt anh có hai cái bóng, như thể ma quỷ vậy. Đào Nhiên rốt cuộc ý thức được đây không phải là phản ứng sinh lý bình thường, lúc này tầm nhìn đã mờ đến khó có thể tụ tiêu cự, anh trầy trật giơ tay nắm áo Phí Độ.
Phí Độ hơi cúi đầu, cặp kính ấy phản quang, Đào Nhiên không thấy rõ ánh mắt gần trong gang tấc của hắn.
Đào Nhiên khẽ mấp máy môi: “Phí…”
Phí Độ bỏ di động xuống bên cạnh, gỡ tay Đào Nhiên khỏi người mình.
Đào Nhiên liều mạng muốn mở to mắt, rốt cuộc không có sức chống cự, sự mệt mỏi vô bờ nhấn chìm anh: “Em…”
Trong tích tắc, ly sữa ngọt gắt vừa rồi bốc lên mùi vị kỳ lạ trên đầu lưỡi, một suy nghĩ lập tức lướt qua trong đầu Đào Nhiên – tại sao Phí Độ cho phép Trương Đông Lai công khai đăng hai tấm ảnh kia… Thậm chí có thể là chính Phí Độ bảo người ta đăng?
Trương Đông Lai đã nằm trên tay hắn, nếu chỉ là làm bằng chứng, cứ trực tiếp nộp ảnh trong điện thoại cho cảnh sát không được sao?
Phí Độ, em muốn làm gì?
Ý thức của Đào Nhiên phát ra một tiếng nói mê không nghe thấy cuối cùng, rồi tan tác không thành quân mà tiêu tan ngay tại chỗ.
Phí Độ ghép ghế vào, chu đáo trải một tầng áo khoác bông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332652/quyen-5-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.