Thị trấn nhỏ thuộc tỉnh C nước M.
Họng súng của tay súng bắn tỉa mai phục lần lượt lia qua Lục Gia, Chu Hoài Cẩn, cuối cùng nhắm vào ông lão Chu Siêu bị đẩy về trong sân – hắn đưa mắt ra hiệu cho đồng bọn trên xe – trước tiên bắn chết lão già đã nên chết từ lâu, tiếp đó xử lý tên chó đẻ Chu Hoài Cẩn, số còn lại chia nhau giải quyết.
Trong sân, Chu Siêu đang rất đỗi hoảng sợ kêu gào gì đó, Lục Gia hỏi Chu Hoài Cẩn với vẻ mặt hoang mang: “Lão Tây rởm này la lối gì vậy?”
Chu Hoài Cẩn e dè trả lời: “Khen anh là cướp.”
“Ối chà, phải không?” Lục Gia nghe thế chỉnh lại cổ áo, đứng ngay ngắn, “Khen như vậy tôi xấu hổ lắm – tiên sinh Lão Chu, nếu ông khăng khăng không phối hợp cũng được, có điều…”
Ánh mắt hắn tụ lại, hắn nhìn thấy một điểm đỏ nhỏ lóe qua trên mặt Chu Siêu.
Lục Gia: “Tránh ra!”
Gã thanh niên đè Chu Siêu sớm có chuẩn bị, phản ứng cực nhanh, ấn đầu ông già xuống, kéo tránh đi. Ngay sau đó, viên đạn xoay tròn sượt qua mái tóc hoa râm, gầm rít bắn vỡ cửa sổ thủy tinh phía sau, người giúp việc Đông Nam Á thét lên cùng Chu Siêu la hét om sòm tạo thành màn đồng ca nam nữ.
“Bà nó, báo trước cũng không báo, bọn này vừa ra nước ngoài đã coi trời bằng vung rồi!” Lục Gia một tay xách Chu Hoài Cẩn, một tay xách người giúp việc Đông Nam Á lên, dùng “vô ảnh cước” đá tung cửa, lao vào nhà Chu Siêu.
Chu Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-tham/1332650/quyen-5-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.